Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 46 : Sắp xếp bố cục liên tục

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


Edit: Lăng Mộ Tuyết



Beta: Hà Tiểu Ngư



―― Nóng vội sẽ không ăn được đậu hủ nóng, nếu muốn thành công, phải nhẫn nại. Cổ nhân nói đúng, bày bố đi, đám tiểu bạch các người chuẩn bị bị lừa đi!



Đảo mắt, ta đã xuyên đến Thừa Hi quốc kỳ lai này được một thời gian dài rồi, lúc đến vẫn là đầu hè, trong nháy mắt, đã sắp đến mùa đông. Sắp hết năm rồi!



Hạ Hầu Lâm không đếm xỉa tới ta, mỗi ngày đều sống ngọt ngọt ngào ngào với lão công của nàng. Đôi khi nhìn thấy bọn họ ân ái thành bộ dạng kia, ta lại không nhịn được, vừa hâm mộ vừa ghen tỵ ngửa mặt lên rống dài một tiếng. Hu hu hu, làm sao có thể như vậy? Quá đả kích người mà, ta rõ ràng là một đứa nhỏ không ai thương mà!



Càng làm cho ta buồn bực thêm chính là, Đổng Lăng Văn đã trở về. Đương nhiên rồi, hết năm rồi, tướng lĩnh biên quan cũng cần phải về kinh báo cáo công tác chứ! Chẳng qua là, hắn vừa về đến nơi, ta đáng thương nhìn Như Nguyệt chuồn mất. Tuy ta ngầm đồng ý, nhưng ta vẫn cảm thấy rất ai oán. Về phần Hạ Hầu Duật, sau khi người này kết thành đồng minh với ta, không còn suốt ngày chạy đến cung Phi Phượng của ta nữa. Chỉ là nghe nói gần đây hắn bề bộn nhiều việc, Hạ Hầu Dận ném cho hắn một đống việc. Amen, người tài thật vất vả mà!



Mà sau khi ta thẳng thắn nói với đại nhi tử thì hắncũng rất ít khi tới cung Phi Phượng. Ta thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng bắt đầu cảm thấy tịch mịch. Trong cung Phi Phượng, bỗng nhiên trở nên vắng vẻ, lạnh lẽo rét buốt.



May mà, mỗi ngày tiểu nhi tử đều đến trò chuyện với ta, điều này khiến ta có chút an ủi, lại có chút sợ hãi. Ánh mắt Hạ Hầu Du cũng rất phức tạp, tuy rằng cho tới bây giờ hắn chưa hề nói gì, chỉ như lão thần mỉm cười khắp nơi, nhưng ta lại cảm thấy, so với Hạ Hầu Dận, Hạ Hầu Du không nóng không lạnh, ngược lại càng khiến tinh thần ta không yên, có chút sợ hãi.



Bởi vì ta không biết rốt cuộc một người rõ ràng như vậy đang suy nghĩ cái gì?



Cho nên ta chỉ có thể thật cẩn thận, nhưng lại không nhịn được trầm luân trong sự dịu dàng của hắn.



Vào đông, gần tối, ta ngồi bên cạnh hỏa lò mơ màng đi vào giấc ngủ, thỉnh thoảng lại bừng tỉnh. Ừm, gần đây cuộc sống trôi qua quá nhàm chán, Như Nguyệt bị ta thả về, bên cạnh chẳng có ai trò chuyện cùng. Song, như vậy cũng tốt, tâm tư an tĩnh lại, có thể sắp xếp một chút chuyện ta nên làm.



Ví dụ như, Thu Liên.


Ta nhẹ nhàng thở ra, tựa vào trên người Như Nguyệt: "Như Nguyệt, kế tiếp ngươi phải vất vả rồi."



"Thái hậu, có thể gả cho Lăng Văn, có thể giúp được người, Như Nguyệt chết muôn lần cũng không chối từ." Nha đầu kia thật sự cực kỳ trung tâm, cho nên dù như thế nào, ta đều sẽ không để cho nàng gặp chuyện không may.



Xuất cung, ta nhất định phải có.



Quay đầu, ta nhìn thoáng qua Thu Liên. Ta cố ý không có để cho nàng rời khỏi, mà để cho nàng hầu hạ bên cạnh, cũng chỉ là muốn xem lựa chọn của nàng.



"Thu Liên, hiện giờ ngươi đã biết ta cần ngươi giúp ta chuyện gì rồi chứ? Chuyện cho tới bây giờ, ngươi có thể lựa chọn buông tha. Không đứng ở bên phía ta, ta cũng sẽ không trách ngươi. Thu Liên, ngươi nên biết chuyện ta muốn làm là gì." Ta nhàn nhạt liếc nhìn Thu Liên một cái, chờ đợi câu trả lời của nàng.



"Đối với Thu Liên mà nói, tâm trạng của thái hậu, Thu Liên có thể lý giải, ân tình của thái hậu đối với Thu Liên, Thu Liên cũng không gì báo đáp, chỉ là nếu Thu Liên... Lại vẫn xin thái hậu chiếu cố mẫu thân nô tỳ." Thu Liên nói xong quỳ xuống, vẻ mặt quật cường.



Ta thở dài, nha đầu kia, thật là quá quật cường.



"Đứng dậy đi, Thu Liên, không phải ta đang ép ngươi, mà đang cho ngươi lựa chọn. Nếu ngươi không muốn, ngươi có thể xuất cung ngay lập tức, cuộc sống sau này, ta sẽ sắp xếp thỏa đáng cho ngươi. Hoàng thượng cũng không phải người không phân biệt phải trái, thái hậu mất tích, hắn cũng không có thể không kiêng nể gì mà tìm kiếm. Cho nên mạng của ngươi tuyệt đối không gặp nguy hiểm. Chỉ là, chuyện này vẫn nguy hiểm, ngươi hiểu chưa?" Ta lắc lắc đầu, những cổ nhân này, sao không có việc gì lại luôn thích đặt cái chết trên miệng vậy chứ?



"Nô tỳ đã nói, chuyện của thái hậu, nô tỳ nhất định toàn lực ứng phó." Thu Liên đứng lên, ánh mắt trầm tĩnh nhìn ta, lộ ra kiên nghị.



Ta gật gật đầu: "Vậy cứ như thế đi. Kế hoạch của chúng ta, bắt đầu từ hôm nay, mọi người mọi chuyện đều phải cẩn thận, nhớ kỹ không được hành sự lỗ mãng."



Mọi sự đều đủ, chỉ thiếu gió đông.



Ta khép y phục trên người lại. Hiện tại, nên tới Ngự Thư Phòng, Hạ Hầu Dận nhất định ở đó. Sớm định xong hôn sự của Như Nguyệt và Đổng Lăng Văn, ta cũng có thể an tâm sớm một chút.