Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

Chương 67 : Một lòng

Ngày đăng: 01:15 22/04/20


Editor: Trà sữa trà xanh



Beta: Du Niên, Serena Nguyen



―― Gặp nhau đã khó chia ly càng khó, khi gặp lại Hoàng đế, ta cảm thấy, có thể gặp lại thật tốt, bởi vì rốt cuộc bọn ta đã có thể chạy theo hạnh phúc của mình.



Vẻ mặt Hạ Hầu Du trang nghiêm nhìn phụ thân và đại ca của ta, trái tim ta động lòng, lần đầu tiên nhìn thấy chàng có dáng vẻ nghiêm chỉnh trang trọng như vậy, ta cảm thấy Hạ Hầu Du thật sự rất đẹp trai. 



Chàng yêu ta, ta biết rõ.



Vì thế ta đi tới, nhẹ nhàng kéo tay của chàng, khẽ mỉm cười với chàng, sau đó đứng bên cạnh chàng, quay đầu lại nhìn người nhà của ta, "Phụ thân mẫu thân, đại ca, ta biết rõ mọi người lo ngại, nhưng ta tin tưởng Hạ Hầu Du, đời này trừ chàng ra, ta không muốn cân nhắc đến nam nhân khác. Cho nên, hãy thành toàn cho chúng ta.” Ta lôi kéo Hạ Hầu Du cùng nhau quỳ xuống.



Ta biết mình đang làm điều xằng bậy, nhưng, ta thật sự không nghĩ bởi vì những nguyên nhân nhàm chán mà mất đi Hạ Hầu Du, ta quay đầu lại, cúi đầu cười với chàng, Hạ Hầu Du cũng đang nhìn ta, ánh mắt ấm áp và hạnh phúc, chắc hẳn lời mới vừa rồi của ta khiến chàng rất vui vẻ.



Chàng nắm bả vai của ta, ôm ta thật chặt, "Phiêu Phiêu, có những lời này của nàng, cho dù chân trời góc biển ta đều đi cùng nàng, không oán không hối." Giọng nói trầm thấp có lực, tinh tế quấn quanh bên tai ta, giờ khắc này, ta không nhịn được mà đỏ mặt. 



Tiểu tử này mà lãng mạn khiến ta không thể nào chống đỡ được. 



Nhưng dù nghĩ vậy trong lòng, ngoài miệng ta còn lâu mới nói cho chàng biết, giả vờ nhéo chàng một cái, ta cố ý liếc xéo chàng một cái, "Thôi đi, ta mới không cần đến chân trời góc biển gì đó, muốn đi thì chàng đi đi, ta muốn ở Kinh Thành hưởng phúc thật tốt." 



"Xì, ha ha ha, Phiêu Phiêu, Tứ ca, bộ dáng các ngươi như vậy, thật sự là làm ta cười chết rồi......" Trong lúc chúng ta thiếu chút nữa quên mất phụ thân và lão nương cùng lão ca của ta còn đang nhìn của chúng ta, rốt cuộc tiếng cười của Hạ Hầu Lâm đã khiến bọn ta bừng tỉnh, ta đẩy Hạ Hầu Du ra, mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt. 



Để cho phụ mẫu ta còn có lão ca xem cuộc vui. "Tư Tồn, phụ mẫu, mọi người xem không khí giữa hai người bọn họ này, căn bản là vợ chồng son không coi ai ra gì, bây giờ coi như chúng ta nói bọn họ không thể ở chung một chỗ, bọn họ cũng không nghe chúng ta đâu, hơn nữa ta cảm thấy bọn họ như vậy rất ấm áp, chỉ cần Hoàng huynh không phản đối, tại sao chúng ta phải phản đối bọn họ ở bên nhau đây? Phụ mẫu, đối với nữ nhân mà nói, lấy được một người hữu tình là chuyện quan trọng nhất, phụ mẫu, xem bọn họ như vậy, Tứ ca là thật tâm, các người hãy tin huynh ấy."



"Đúng vậy, phụ mẫu, đại ca, bây giờ ta rất hạnh phúc." Ta lập tức chen vào. 



"Con sẽ yêu thương Phiêu Phiêu cả đời." Hạ Hầu Du cũng không phải chân chó bình thường lập tức tuyên bố.




Nàng tức giận trợn mắt nhìn Hạ Hầu Lâm một cái, hạ thấp giọng, "Làm ơn, bọn ta còn chưa thành thân có được hay không, ngươi cũng quá lớn mật đi." Ta có dâng trào sao?



"Hắc hắc, như vậy à." Hạ Hầu Lâm nhìn nàng cười khúc khích, "Ta còn tưởng rằng theo tính tình của Tứ ca, tám phần là đã ăn sạch ngươi, còn chờ đến bây giờ, thật không dễ dàng, xem ra Tứ ca thật rất thật lòng." 



"Nói nhảm, không thật tâm thì sao ta gả cho chàng, không phải tự mình chuốc lấy cực khổ sao?" Ta bĩu môi, đừng có hoài nghi mắt nhìn người của ta có được hay không, cái nha đầu ngốc này.



"Ừ, bất quá đoán chừng Tứ ca vẫn rất buồn bực, chờ phụ mẫu nhận ngươi làm nghĩa nữ xong, huynh ấy phải đợi đến khi thành thân mới có thể dẫn ngươi về vương phủ." Nói tới đây, Hạ Hầu Lâm cười gian rộ lên, "Rốt cuộc có thể để cho Tứ ca nếm thử một chút cái gọi là tương tư thành họa rồi." 



"Sao ta cảm thấy ngươi rất hả hê?" Nàng nhìn Hạ Hầu Lâm, Hạ Hầu Du không có đắc tội nàng ấy đi, thiệt là.



"Ưmh, không sai, ta chính là hả hê." Hạ Hầu Lâm thẳng thắn gật đầu.



"Tại sao?" 



"Ai bảo lúc trước huynh ấy lừa ta trở lại kinh thành…"



À, thì ra là oan có đầu, nợ có chủ, lúc ấy người thực hành kế hoạch lừa gạt, là Hạ Hầu Du.



"Đúng rồi, Phiêu Phiêu, ta có chuyện muốn nói cho ngươi biết......" Đột nhiên, Hạ Hầu Lâm xoay chuyển chủ đề, nháy nháy mắt với nàng.



"Hả? Chuyện gì?" Ta ngẩng đầu.



"Ngày mai, Hoàng hậu sẽ tới." 



"À?" Ta kêu lên. Làm ơn, Hoàng hậu nương nương tới đây làm gì?