Thai Rắn

Chương 24 : Học viện đáng sợ

Ngày đăng: 12:35 30/04/20


Màn đêm buông xuống, đèn trong trường học sáng trưng, cô ôm Diệp Tử tiếp tục xem xét quanh trường học với Chung Linh, sợ lại làm Linh Mộc thuận lợi.



Mà trường học cũng đã thông báo với tất cả học sinh ngày mai không cần đi học, còn chuyển tất cả sinh viên trong ký túc xá đến một khách sạn trong nội thành. Lần này hiệu trưởng cũng là lấy hết vốn gốc, cảnh sát còn chưa đi đã đặt rất nhiều xe buýt, do cảnh sát hộ tống trên đường.



Nếu lại có người bị hại nữa, chắc là cái ghế hiệu trưởng sẽ không giữ được, nói không chừng còn không có cha mẹ bằng lòng cho con mình tới trường này học.



Cô và Chung Linh đi dạo vòng quanh trường một vòng, lại đi đến ký túc xá nữ sinh, từ xa đã thấy có ánh lửa, vô cùng rõ ràng trong ban đêm, chúng cô nhanh chóng đi tới.



Nhưng lúc chúng cô đi tới đó không có bóng dáng của ai, chỉ có một đống tiền giấy sắp cháy hết, Chung Linh nhìn cô, dường như muốn nghe xem cô có ý kiến gì không:



- Chắc không phải là Linh Mộc làm đâu! Cô ta không có việc gì làm đốt tiền mã làm gì? Đốt cho mình sao?



Ngay khi chúng cô đang nói chuyện, phía trước có người chạy qua, Chung Linh nhìn bụng của cô:



- Cô đuổi theo, Diệp Tử cô ở với Tô Tô.



Chung Linh nói xong liền đuổi theo, tuy cô mang thai chạy có chút chậm, nhưng không thể không làm chuyện gì được! Cũng đi theo sau Chung Linh, nhưng tốc độ của bọn họ quá nhanh, lập tức bỏ lại cô.



- Diệp Tử, cô xem bọn họ đi đâu rồi?



- Hình như lúc trước gặp chuyện không may ở tòa nhà này! Cô còn dám đi không?



Bởi vì hiện giờ trong trường học đã không còn ai, Diệp Tử cũng không cần phải nói nhỏ nữa.



Đương nhiên cô không dám đi, nhưng nếu cô nói ra nhất định sẽ bị Diệp Tử cười nhạo:



- Không phải có tôi ở đây sao? tôi cũng là quỷ hồn đó!



Chẳng qua thật sự gặp quỷ cô sẽ để Diệp Tử đánh nhau!



Đi tới dưới tầng, cô còn kiểm tra xem ngọc thạch treo trên cổ còn hay không, mới thật cẩn thận bước từng bước một lên cầu thang.



Càng tới gần tầng 4 cô càng sợ hãi, may mà có Diệp Tử ở đây:



- Diệp Tử, tôi giao mình và con rắn nhỏ cho ngươi!



- Cô cảm thấy nói như vậy với một con thỏ trắng nhỏ đáng yêu thích hợp không?



Diệp Tử chớp chớp mắt thỏ khinh bỉ nói:



- Bây giờ hồn phách của cô chỉ bám vào trên con thỏ này thôi, không có năng lực bảo vệ cô, cô tự cầu phúc đi!



Khi nói chuyện chúng cô đã đi tới tầng 4, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Chung Linh như cũ:



- Cô chắc chắn Chung Linh đến đây sao?



- Chắc là vậy!



- Chắc là vậy sao?



Quả nhiên Diệp Tử không đáng tin, vậy mà cô thật sự tin cô ấy:




- Đúng vậy, tôi là Tô Tô, có phải cô nhớ ra tôi rồi không?



Cô sốt ruột nói:



- Tôi tìm cô rất lâu, nhưng tìm khắp nơi đều không thấy cô, sau đó mới biết cô…



Mới biết cô làm nhiều chuyện sai như vậy.



Dường như Linh Mộc bắt đầu tin tưởng lời nói của cô, buông Chung Linh ra, Chung Linh lập tức ngã ngồi dưới đất, Trương Doãn Hiên té trên mặt đất cũng đứng dậy đỡ lấy cô ấy đến một bên.



- Vậy mà cô sống lâu như vậy? Không đúng…



Dường như Linh Mộc không nghĩ ra sao cô lại xuất hiện ở nơi này, nhưng đột nhiên đôi mắt của cô ta trở nên ưu thương:



- Vậy cô nên hiểu tôi hơn bất luận kẻ nào chứ, tôi chỉ muốn sống thật tốt, nhưng bọn họ muốn thiêu chết tôi, cho nên bọn họ đều đáng chết, mà người nhà họ Trương…



Linh Mộc chỉ Trương Doãn Hiên:



- Nếu không có bọn họ, tôi cũng sẽ không gặp phải những chuyện này, tôi chỉ báo thù cho mình thôi, bọn họ giết tôicòn phong ấn hồn phách của tôi nữa.



Cảm xúc của Linh Mộc càng không khống chế được:



- Tô Tô, rốt cuộc tôi đã làm sai chuyện gì chứ? Là thế giới này có lỗi với tôi, tôi chỉ vì mình tìm công đạo mà thôi.



Đây là lần đầu tiên cô thấy quỷ rơi nước mắt, đỏ sẫm như máu vậy, cũng là lần đầu tiên cô bị quỷ nói á khẩu không trả lời được.



- Tôi quen một quỷ sai, để người đó mang cô đi đầu thai có được không?



- Tô Tô, cô vẫn đơn thuần như vậy… tôi không còn là Linh Mộc cô quen nữa rồi.



Linh Mộc chậm rãi đi về phía cô, nhẹ nhàng ôm lấy cô nói nhỏ bên tai:



- Thực xin lỗi, Tô Tô.



Cô còn đắm chìm trong đau thương của cô ta, Linh Mộc lại nhằm về phía Chung Linh, hành động của cô nhanh hơn não, không hề nghĩ ngợi chắn trước mặt Chung Linh.



Ngay lúc Linh Mộc sắp đụng tới cô, Liễu Huyền Dạ xuất hiện sau lưng cô ta, cô khẩn trương lớn tiếng ngăn cản:



- Đừng mà!



----------



Dịch: Hà My



Biên tập: BảoNhi



Team: Bảo My



Bản dịch được cập nhật độc quyền tại ngày 10/10/2018