Thai Rắn
Chương 40 : Huyết Chú của nhà họ Tôn
Ngày đăng: 12:35 30/04/20
Ngọc Bỉ Ngạn là cái gì? cô nhìn Chung Linh đầy nghi ngờ, cô ấy cũng lăc đầu theo cô. Hóa ra không phải tang thi sợ viên thuốc Liễu Huyền Dạ cho cô uống! Hại cô cảm động vô ích một thời gian.
Cho dù huyết ngọc này là gì, nếu nó quan trọng như vậy, đương nhiên cô sẽ không giao ra một cách dễ dàng:
-Bà nhanh thả chúng tôi đi, thừa dịp cô còn không muốn giết chết bà.
-Khẩu khí lớn như vậy sao?
Dì Tôn nói với cô, nhưng tầm mắt vẫn nhìn huyết ngọc trong tay cô:
-Cô đưa nó cho tôi, tôi nhất định sẽ để các người rời khỏi thị trấn Thương Hải an toàn.
Có quỷ mới tin lời bà nói:
-Đưa cho bà chúng tôi có thể sống rời khỏi đây sao?
-Rốt cuộc cô có đưa hay không?
Dì Tôn đã mất hết kiên nhẫn, như người điên xông về phía cô, ra tay với Chung Linh, mà Chung Linh vừa rời khỏi cô, tang thi liền đi về phía cô ấy, cô lập tức theo sát cô ấy.
Mà cô đi theo Chung Linh, Hồ Ninh Hàng lại bị tang thi vây quanh, cô khẩn trương lớn tiếng gọi anh ta:
-Nhanh lại đây.
Nhưng anh ta bị tang thi giữ lấy chân, căn bản không qua được.
Không có biện pháp, cô lại rời khỏi Chung Linh chạy tới bên cạnh Hồ Ninh Hàng, kéo anh ta chạy đến bên Chung Linh lần nữa, chạy tới chạy lui thật sự rất mệt.
Dù sao dì Tôn cũng lớn tuổi, không phải là đối thủ của Chung Linh, không lâu sau phun đầy máu tươi:
-Tôi chưa từng giết người, nhưng bà làm chuyện thương thiên hại lý như vậy, chúng tôi nhất định sẽ giao bà cho cục cảnh sát.
Cô thấy dì Tôn cho thứ gì vào trong miệng, hình như nếp nhăn trên mặt càng sâu, nhưng cả người càng hưng phấn hơn:
-Cô không làm được chuyện này.
Rõ ràng đã bị đánh tới trọng thương, bà ta vẫn như đánh tiết gà vậy, lại đánh nhau với Chung Linh, vậy mà Chung Linh bị bà ta đánh trúng vài cái, trên mặt đã cục xanh cục tím.
Chung Linh dần dần lực bất tòng tâm, cô không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì một số tang thi này còn đang nhìn chằm chằm cô, trong chớp mắt lúc Chung Linh ngã xuống, A Lạc đến đây:
-Dì Tôn, mọi người đang làm gì thế?
Nghe thấy giọng A Lạc, dì Tôn lập tức dừng động tác, thét lớn với cô ta:
-Không phải dì bảo cháu không được ra khỏi phòng sao? Sao cháu lại không nghe lời như vậy?
-Cháu định nhìn xem mấy người một chút, sau đó không tìm được ở giáo đường, nghe có tiếng động ở dưới này…
-Không phải tôi cố ý hại bọn họ, tôi vốn hi vọng nhiều người tìm ngọc Bỉ Ngạn giúp tôi một chút, kết quả bọn họ lại gặp phải tang thi.
Đột nhiên tay Hồ Ninh Hàng nắm lấy tay cô dùng lực hơn, cô thấy cảm xúc của anh ta dao động nên không so đo:
-Chị, là cô ta…
Nếu Tôn Tiểu Thiến không phải là quỷ, chắc chắn lúc này Hồ Ninh Hàng đã tiến lên, cô vỗ tay anh ta an ủi:
-Anh nên cảm thấy may mắn vì mình còn sống, tất cả những người phạm sai lầm đều phải bị trừng phạt.
-Một miếng ngọc Bỉ Ngạn khác ở lăng Quý Phi.
-Lăng Quý Phi sao? Cô bảo chúng cô giúp cô trộm mộ à? Người ta là người chết đó?
Trong lòng cô kháng cự, loại chuyện trộm mộ này cô và Chung Linh đều không am hiểu chút nào, nhưng trong lúc vô thức thấy được A Lạc, cô lại do dự rồi.
Tôn Tiểu Thiến lập tức giải thích với các cô:
-Không phải lấy gì đó của người chết, Quý Phi kia là vợ tổ tiên nhà họ Tôn, là người phụ nữ hạ huyết chú nhà họ Tôn.
-Chung Linh?
Tuy cô rất muốn giúp A Lạc, nhưng chuyện vượt qua phạm vi năng lực của các cô, các cô cố gắng giúp đỡ chỉ biết cả mạng mình đều mất. cô không biết mình trở nên lý tính như vậy khi nào, không đầu nóng lên giống như trước kia.
Quen Chung Linh lâu như vậy, gần như ở bên cạnh nhau mỗi ngày, chỉ liếc mắt một cái cô ấy liền hiểu ý cô, lập tức nói với Tôn Tiểu Thiến:
-Cô đã bảo nhóm Hồ Ninh Hàng đến đây tìm kho báu giúp cô, có phải cũng triệu tập những người khác hay không?
-Đúng vậy.
Vậy mà Tôn Tiểu Thiến kéo rất nhiều người đến:
-Hôm nay sẽ có một nhóm người tới thị trấn Thương Hải, trong số bọn họ có nhiều cao thủ trộm mộ.
-Cho nên nói, cho dù chúng tôi không đi, cô cũng sẽ không ngừng tìm người khác lấy ngọc Bỉ Ngạn giúp cô sao?
------------
Dịch: Hà My
Biên tập: BảoNhi
Team: Bảo My
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại ngày10/11/2018