Thai Rắn
Chương 44 : Vô cùng nguy hiểm
Ngày đăng: 12:35 30/04/20
Dọc theo đường đi các cô không gặp phải chuyện kỳ lạ nữa, Cung Dịch Thiên dẫn đường ở phía trước, cô đi theo sau anh ta. Cũng không biết đi được bao lâu, bỗng nhiên truyền đến tiếng đàn ông thở dốc…
Cô nghe âm thanh này mà mặt đỏ tai hồng, đặc biệt là bên người còn có một người đàn ông xa lạ, lại càng vô cùng xấu hổ.
Hình như Cung Dịch Thiên phát hiện ra khác thường, kéo tay cô cẩn thận trốn bên ngoài một gian mộ thất, sau đó các cô nghe thấy tiếng người đàn ông nói ở bên trong:
-Dù sao đều là chết, trước khi chết ông đây cho cô khoái hoạt cô còn không muốn, tự mình chuốc lấy cực khổ.
Giọng nói này là…
Cung Dịch Thiên xông vào trước một bước, thừa dịp người đàn ông bên trong còn không phòng bị chế phục anh ta. Cô đi vào liền thấy nữ sinh nằm trên mặt đất, là nữ sinh khảo cổ mặc bộ đồ đỏ luôn đi cùng cô.
Hai tay cô ta bị trói ra sau, miệng còn bị nhét thứ gì đó, đôi mắt trừng lớn nhìn về phía trước, lúc nhìn thấy vũng máu lớn dưới hạ thân cô ta, cái mũi của cô chua xót thiếu chút nữa khóc ra.
Cô cởi áo khoác của mình ra chùm lên người cô ta, lại lấy thứ nhét trong miệng của cô ta ra. Cô quay đầu lại đi đến trước mặt người đàn ông kia, tát anh ta một cái:
-Có muốn biết lát nữa anh sẽ chết như thế nào không?
Người đàn ông kia có chút luống cuống, miệng cũng nói những lời không sạch sẽ:
-Tôi không có sợ, dù sao cũng là chết một lần, hai người cũng không chạy thoát được. Tôi khuyên mọi người đó, không bằng trước khi chết hưởng thụ một chút.
Anh ta nói xong nhìn chằm chằm bụng của cô:
-Ông đây còn chưa từng ngủ với phụ nữ có thai, thế nào, người anh em, đợi anh ngủ xong rồi cho tôi nếm thử một chút nhé?
Không đợi cô ra tay, Cung Dịch Thiên đã đánh anh ta một cái, người đàn ông kia nôn ra máu loãng cùng với mấy cái răng, đau đớn ‘gào khóc’ kêu lên.
-Đúng là chết đến nơi còn không biết hối cải.
Cung Dịch Thiên hỏi cô xử lý như thế nào, thực ra cô rất muốn giết chết anh ta ngay bây giờ, nhưng một chút lý trí còn sót lại nói cho cô biết, giết anh ta cô và Cung Dịch Thiên sẽ thành tội phạm giết người mất.
-Mang theo anh ta trước.
Sau khi khép mắt nữ sinh lại, các cô mới rời khỏi gian một thất này, nếu có thể gặp được bọn họ, nói lên những người khác cũng ở gần đây, cô tính số người còn ở trong lòng, ngoại trừ cô và Cung Dịch Thiên, còn có người đàn ông không bằng cầm thú này. Người khác chắc còn Hồ Ninh Hàng và một nữ sinh khác.
Đương nhiên Chung Linh, Trương Doãn Hiên và Trạch Thiên, cô tin tưởng trong đám người này, bọn họ có năng lực sinh tồn rất mạnh, lo lắng hơn một chút, bây giờ chỉ hi vọng Hồ Ninh Hàng và nữ sinh kia đều ở cùng với bọn họ.
Ngay lúc cô và Cung Dịch Thiên vừa đi vào một gian mộ thất khác, bỗng nhiên người đàn ông sau lưng các cô kêu thảm thiết một tiếng, cô quay đầu liền thấy Tôn Tiểu Thiến bóp chặt cổ anh ta, không đợi cô ngăn cản, người đàn ông liền trợn mắt ngã trên đất.
-Vì sao cô phải giết anh ta?
Tuy anh ta đáng chết, nhưng có thể giao cho cảnh sát xử lý, mà không phải chết ở trong mộ thất này.
-Tuy tôi được coi là nửa người nhà Linh Mộc, nhưng tôi thật sự không hiểu loại cổ thuật này, chỉ biết một chút da lông mà thôi. Những thứ này là cổ gì… tôi cũng không biết.
Cái gì? Trạch Thiên có quan hệ với Linh Mộc sao?
Cô nhìn Chung Linh, phát hiện cô ấy cũng đang nhìn cô, sau đó giải thích với cô:
-Thế gia bắt quỷ có ba gia tộc lớn, ngoại trừ nhà họ Chung, nhà họ Trương, còn có nhà Linh Mộc ở Tương Tây, nhưng đã nhiều năm như vậy rồi, như đạo trưởng Trương cô biết đó, rất nhiều chi nhánh đã thoát khỏi dòng chính.
-Cho nên tôi xem như là người nhà Linh Mộc, cũng không tính là người nhà Linh Mộc. Mọi người ngàn vạn lần đừng nhập tôi vào nhà bọn họ làm một, cho dù là hàng thuật hay là cổ thuật, đều là những thứ hại người hại mình. Đạo bất đồng bất tương vi mưu, nhà của chúng tôi sớm không có quan hệ với bọn họ rồi.
Hình như Trạch Thiên rất chán ghét người nhà Linh Mộc, vội vàng thanh minh quan hệ với bọn họ.
Nãy giờ Trương Doãn Hiên không nói chuyện cuối cùng cũng mở miệng:
-Cổ trùng ở đây có liên quan tới nhà Linh Mộc hay không tôi không biết, nhưng chúng ta có thể điều tra tiếp theo nhánh này, hơn nữa theo đạo lý lăng Quý Phi kia phải có huyết thi mới đúng, nhưng chúng ta lại không gặp được, tôi hoài nghi có người xử lý trước chúng ta một bước rồi.
-Lúc trước tôi đã nói với cậu rõ ràng rồi, nhà Linh Mộc không dễ đối phó vậy đâu.
-Còn có một chuyện nữa, mấy ngày nay bận rộn chuyện ở thị trấn Thương Hải, quên nói cho mọi người. Chuyện mẹ con Tiểu Cẩm biến thành lệ quỷ, tôi tra ra được một chút…
-Là ai biến hai người họ thành lệ quỷ?
Cô rất muốn biết chân tướng chuyện này, nếu các cô không xuất hiện đúng lúc, nói không chừng không chỉ chết một tòa dân cư.
-Hẳn là có liên quan đến Trương Mạn Thù.
-Trương Mạn Thù là ai?
Nhìn vẻ mặt của ba người, hình như đều quen Trương Mạn Thù này, lần này vẫn là Chung Linh giải thích với cô:
-Cô ta cũng là người nhà họ Trương, còn là con gái của đạo trưởng Trương.
-----------------
Dịch: Hà My
Biên tập: BảoNhi
Team: Bảo My
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại ngày 23/11/2018