Thai Rắn
Chương 45 : Chuyện kỳ lạ
Ngày đăng: 12:35 30/04/20
-Đạo trưởng Trương nào?
Cô nhìn Chung Linh với vẻ không dám tin:
-Thật sự là đạo trưởng Trương thiếu chút nữa cùng với Đổng lão gia hại chết tôi sao? Ông ta còn con gái à?
Một câu cuối cùng rất vô nghĩa, người ta đã lớn tuổi rồi đương nhiên là có con gái, cô nghĩ lại quá trình gặp Tiểu Cẩm, lúc ấy cô còn buồn bực sao tất cả quỷ đều để mắt tới cô, còn muốn mạng của cô nữa. Từ sau khi bọn họ nói cho cô biết là thể chất cực âm hấp dẫn quỷ, cô căn bản không nghĩ đến hướng khác.
-Cho nên Trương Mạn Thù muốn mạng của tôi sao? Nhưng cha cô ta không phải do tôi giết, là một nữ quỷ giết, hơn nữa tôi còn chưa tìm cô ta tính sổ đâu!
-Vậy bây giờ nữ quỷ kia ở đâu?
-Chắc là đi đầu thai rồi!
Nhớ tới nữ quỷ mặc sườn xám, đến nay cô vẫn không biết cô ta là ai, không phải phu nhân của Đổng lão gia đấy chứ! Cũng không biết là chết như thế nào.
Trạch Thiên cười nhạo một tiếng:
-Lúc ấy chỉ còn lại mình cô ở đó! Cô ta không tìm cô báo thù thì tìm ai?
-Nhưng không thể vì tìm tôi báo thù mà hại chết nhiều người như vậy được!
Nghĩ đến những người trong tòa nhà vì cô mà chết, cô lại không bình tĩnh nổi.
Nói xong cô chuẩn bị ra ngoài, cô muốn dọn dẹp đồ mọt chút đến thành phố N, cô muốn tìm Trương Mạn Thù kia…
Thấy cô sắp rời đi, Trạch Thiên giữ chặt cô:
-Cô muốn làm gì thế? Đi tìm Trương Mạn Thù sao? Cô ta không phải là người phụ nữ dễ đối phó, ngay cả chúng tôi cũng phải nể mặt cô ta vài phần.
-Nể mặt cô ta sao? Cô ta làm ra chuyện thương thiên hại lý như vậy, các anh sẽ làm như không biết à?
Sau khi gào to với Trạch Thiên xong, cô cảm thấy mình hơi thất thố, cố gắng điều chỉnh tốt tâm tình của bản thân:
-Cô ta cũng không phải là quỷ, sẽ không có khả năng làm gì cô giữa ban ngày ban mặt?
Kết quả Trạch Thiên cười nhạo cô ngốc:
-Cô ta đúng là không dám làm gì cô, cô cho rằng cô và đám người đời sau đều chỉ dựa vào bắt quỷ đuổi thi để kiếm sống sao? Không thể bỏ phí tay nghề tổ tông để lại, nhưng nếu muốn sống yên ổn, đương nhiên cần phải có một công việc che dấu tai mắt người khác.
Cô thật sự không biết chuyện này:
-Vậy cô ta làm gì?
-Chuyện gì cũng làm, đặc biệt là một số công việc bẩn thỉu, cô ta đang muốn tìm cô báo thù đó! Lúc này cô đưa đến cửa, không phải là chui đầu vô lưới sao!
-Anh là một người… Hả? Không đồng tình.
-Được rồi, đừng cãi nhau nữa.
Trương Doãn Hiên để một quyển sách nhỏ tới trước mặt cô:
-Khách hàng lần này là một đám người, bọn họ nói mình gặp chuyện kỳ lạ, đã có người chết.
Chuyện kỳ lạ sao?
Cô cầm lấy sách lật đi lật lại, đều là một vài gương mặt, ảnh hai người cuối cùng là vẽ ra:
-Bọn họ đều là người chết sao? Do quỷ làm à?
-Bây giờ còn chưa rõ là người hay quỷ tác quái, nhưng mà nhất định khó giải quyết, nếu không giải quyết, chắc là đám người này không chết cũng sẽ điên mất.
-Bao nhiêu tiền?
Trạch Thiên ghét bỏ ‘chậc chậc’ nói:
-Sao lúc trước tôi lại không biết hóa ra cô yêu tiền như vậy nhỉ?
-Yêu tiền thì làm sao? Nếu không có những số tiền này, tôi sẽ không có dũng khí đối mặt với những con quỷ này, nói cho cùng đều do tiền tạo động lực cho tôi đó!
Hơn nữa cô muốn kiếm ít tiền cho sau này nữa!
Nghe xong lời cô nói, Trạch Thiên rất đồng ý:
-Cũng đúng, mỗi lần cô nhìn thấy đám thi thể kia đều rất khiếp sợ, nếu không có mấy đồng bạc này, ai sẽ bằng lòng làm việc này chứ!
-Trái lại hai người có chung chí hướng đó.
-Đúng vậy đúng vậy! Đáng tiếc người ta đã là phụ nữ có chồng, đứa bé cũng sắp sinh rồi… Cô đã không còn cơ hội…
--------------
Dịch: Hà My
Biên tập: BảoNhi
Team: Bảo My
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại ngày 23/11/2018