Thần Cố
Chương 37 : Vương tử trở về (Bảy)
Ngày đăng: 03:19 19/04/20
Edit & Beta: Nguyệt Bạch
Nếu như thần là truyền thuyết cao không thể với tới của Mộng đại lục, như vậy long chính là truyền thuyết mà mỗi kỵ sỹ của Mộng đại lục đều muốn trèo lên. Đã nhiều năm như vậy, giấc mộng long kỵ sĩ vẫn luôn tồn tại, nhưng đáng tiếc bởi vì long mất tích, khiến cho long kỵ sĩ cùng thần giống nhau, tiến nhập vào cung điện thần thoại.
Dù cho trong lòng đã hiểu rõ, Feta vẫn khiêm tốn hỏi: “Ngài cảm thấy ai thích hợp đây?”
Harvey liếc hắn.
Feta cúi đầu: “Tôi đề cử Goblyde.”
Harvey nói: “Lý do?”
Phó đoàn trưởng Thần Thánh kỵ sĩ đoàn Goblyde, được khen là hóa thân hoàn mỹ của hào quang cùng kỵ sĩ, dung mạo tuấn mỹ, thân thể thon dài cùng thực lực cường đại vẫn luôn làm thế nhân nói chuyện say sưa, không chỉ là nhân vật đại diện cho Quang Minh thần hội, cũng là đối tượng các kỵ sĩ sùng bái.
Nếu như nói Mộng đại lục có vị kỵ sĩ nào có thể nhận được ưu ái của long, Feta chắc chắn nhất định là Goblyde.
Harvey cười nói: “Nếu như dung mạo tuấn mỹ, thân thể thon dài cùng thực lực cường đại đã có thể trở thành long kỵ sĩ, thì nguyên soái của Đế quốc Kanding, Hayden · Navister cũng là ứng cử viên thích hợp.”
Feta há miệng, không thể cãi lại. Xác thực, khi mọi người nhắc đến Hayden · Navister, cái đầu tiên nhớ tới chính là chiến công hiển hách niên thiếu thành danh mị mê người lực thanh phong mỹ vạn ngàn thiếu nam thiếu nữ của hắn, trái lại quên thực lực cá nhân của hắn.
Hắn nói: “Muốn thuyết phục Hayden · Navister cũng không phải là một chuyện dễ dàng.”
Harvey nói: “Dù thuyết phục được, thì hắn cũng chưa chắc có thể thành công.”
Feta nói: “Vậy ứng cử viên trong lòng ngài là..”
Đột nhiên lóe lên linh quang.
Còn có kỵ sĩ nào có thể hoàn thành chuyện màHayden · Navister cùng Goblyde · Fanden đều không nắm chắc?
Trong đầu của hắn chỉ có một tên ——
Kleist · Sawasadi.
Trung đoàn trưởng Thần Thánh kỵ sĩ đoàn bởi vì tướng mạo bình thường mà bị thế nhân bỏ sót nghiêm trọng.
Hắn rõ ràng là người xuất sắc nhất Quang Minh thần hội.
Mà Feta rõ ràng hơn chính là, nhờ hành sự quang minh lỗi lạc, tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc bên trong Thần Thánh kỵ sĩ đoàn, Kleist chính là một đóa kỳ ba. Hắn cho người ta ấn tượng trung hậu, thành thật, thành khẩn, lại có phong cách chưa đạt được mục đích thì không chừa thủ đoạn nào.
Dựa vào điểm này, hắn không chỉ đảm nhiệm chức vụ trung đoàn trưởng Thần Thánh kỵ sĩ đoàn của Quang Minh thần hội, còn đảm nhận chức vụ trung đoàn trưởng quân đoàn kỵ sĩ cái bóng của Quang Minh thần hội. Nếu như tiêu chuẩn lựa chọn kỵ sĩ của long không giới hạn ở phẩm đức, vậy thì, Kleist so với Goblyde cùng Hayden quả thật là người thích hợp được chọn hơn.
Quả nhiên, Harvey nói tiếp: “Lừa gạt một con rồng cũng không khó, khó khăn là làm sao lừa gạt nó đi ra.”
Feta tò mò nói: “Lẽ nào long không muốn rời khỏi Đảo Song Tử?”
Harvey nói: “Ngươi hi vọng nhìn thấy chúng nó rời khỏi Đảo Song Tử à?”
Nếu như Feta là một cái kỵ sĩ, hắn nhất định sẽ không chút do dự mà trả lời đương nhiên. Nhưng hắn không phải, trở thành long kỵ sĩ đối với hắn không hề sức hấp dẫn, như vậy, đáp án tự nhiên là ——
Không.
Dù chỉ là đơn độc một con rồng, thì long kỵ sĩ, cũng có thể ảnh hưởng đến thế lực đang phân bố tạiMộng đại lục bây giờ, không kể hắn là Tế tự cấp tám của Quang Minh thần hội, hay là người đi theoThần Hắc Ám, đều sẽ đối với cái này bảo đảm duy trì thái độ phản đối.
Harvey cười nói: “Thời điểm khi ta và Rena nhất trí lợi ích, chị ta một số lần sẽ trở nên rất đáng yêu.”
Feta nỗ lực ghi nhớ mỗi một câu nói làm cho hắn cảm thấy được thâm ảo, sau đó chuẩn bị mang về từ từ cân nhắc.
Harvey đột nhiên nói: “Gần đây thư viện có động tĩnh gì không?”
Feta ngẩn ra. Toàn bộ thư viện Quang Minh thần hội đều dưới sự giám thị của Harvey, làm sao sẽ không biết nơi đó động tĩnh. Nhưng mà hắn hỏi như vậy nhất định có đạo lý của hắn, vẫn cẩn thận hồi đáp: “Vương tử Ningya gần đây giống có chút nôn nóng.”
Ngón tay Harvey nhẹ nhàng vuốt ve môi dưới: “Nôn nóng ha? Tại sao vậy chứ? Ta rất lâu không có đến quấy rầy hắn học, hắn muốn đọc sách thấy vậy phải như cá gặp nước mới đúng chứ.”
Feta tỉnh ngộ, vội nói: “Nhất định là cậu ấy nhớ đại nhân.”
Harvey liếc mắt nhìn hắn.
Feta cảm giác da đầu của mình giống như bị nước nóng dội qua, nóng rát.
Harvey nói: “Là vậy sao?”
Feta không biết mình nói sai cái gì, nhịn đau nói: “Tôi cũng không rõ vương tử Ningya, chỉ có thể suy bụng ta ra bụng người.”
Harvey nói: “Nhưng mà ta lại thấy, em muốn tìm một biện pháp đem mình nhanh chóng giải quyết.”
Ningya: “…”
Harvey nói: “Muốn chiến thắng kẻ địch, đầu tiên phải bảo đảm an toàn của mình, không thì coi như thắng còn có ý nghĩa gì chứ?”
Ningya nói: “Ít nhất, người tôi quan tâm người đều bình yên vô sự.”
Harvey cười lạnh nói: “Người ta quan tâm xảy ra vấn đề rồi, em còn hi vọng người em quan tâm có thể bình yên vô sự?”
Lời của hắn đánh chuyển ba vòng trong đầuNingya, mới lĩnh ngộ được ý tứ, hai gò má nổi lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt. Một ý nghĩ ấp ủ hồi lâu, trước sau chưa từng nói ra miệng bị kích thích, bật thốt lên: “Tôi có thể nhờ bằng hữu giúp tôi xem cùng được không?”
“Bằng hữu nào? Dilin · Bassekou?”
Harvey biểu tình rất bình tĩnh, nhưng Ningya lại cảm giác được sóng biển mãnh liệt phả vào mặt, gõ đầu của cậu, dường như đang cảnh cáo cậu, tỉnh táo lại!
Ningya nói: “Bất kỳ người nào cũng được, chỉ cần có thể cùng đọc sách.”
Harvey nói: “Lẽ nào thần còn không sánh được với người sao?”
“A?”
“Còn là Thần Vương đây.”
Ningya: “…”
Harvey nói tiếp: “Dùng hiểu biết của hắn đối các thần, em có thể nhờ sự giúp đỡ của hắn mà nhất định sẽ làm ít mà hiệu quả nhiều.”
Ningya: “…” Nếu như Harvey không có mất trí nhớ, sẽ nhớ được mình ngay từ đầu đã thỉnh cầu sự giúp đỡ của hắn, thế nhưng bị cự tuyệt.
Harvey nhíu mày.
Ningya suy nghĩ một chút, căn cứ nguyên tắc không đắc tội người khác, nói hai chữ: “Cảm ơn.”
Harvey nói: “Đừng cảm ơn quá sớm, ta chỉ là cung cấp một ứng cử viên duy nhất, muốn hắn đồng ý, còn phải xem bản lĩnh của em.”
Ningya yên lặng nhìn hắn một lúc, cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Harvey đắc ý nói: “Cầu viện với sách là đúng, nói không chừng sẽ truyền thụ cho em một biện pháp lấy lòng ta không tồi.”
Ningya: “…”
Harvey đợi ba ngày, Ningya không có động tĩnh gì.
Harvey không chờ được, một cước đạp đổ bàn của Ningya.
Ningya trước bàn bị lật, cầm chén nước, cực kỳ tỉnh táo uống một hớp. Chuyện giống vậy đã xảy ra quá nhiều lần, sẽ mất đi cảm giác mới mẻ, hình thành thói quen tự nhiên.
Harvey nói: “Vẫn chưa tìm được biện pháp lấy lòng ta sao?”
Ningya ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, hai tay chắp tay trước ngực: “Xin nhờ ngài.” Từ trong sách tìm một biện pháp lấy lòng của hắn, hoàn toàn là mong muốn đơn phương của Harvey. Dưới cái nhìn của cậu, cùng với việc đem lòng tin hi vọng ký thác lên Harvey, không bằng tự mình cố gắng nhiều hơn một chút.
“…” Harvey mặt đen lại nói, “Em nghiên cứu nhiều ngày như vậy, chỉ nghĩ ra một biện pháp như thế?”
Ningya nói: “Ngài làm cho người khác không biết ra tay từ đâu.”
Harvey cắn răng nói: “Lẽ nào chưa hề nghĩ tới hạ khẩu sao?”
Ningya: “…”
Harvey không nhịn được nói: “Nói chuyện.”
Ningya nói: “Tôi suy nghĩ thêm.”
Harvey đã không muốn lại chờ đợi. Hắn đứng ở trước mặt Ningya, từ trên cao nhìn xuống cậu, nói một cách lạnh lùng: “Hôn ta.”
Ningya: “…”
Tác giả có lời muốn nói: PS:
Đế quốc Kanding hoàng đế cùng hoàng hậu cố sự tường thấy ( đế hỏa)
Hayden cùng pháp sư vong linh cố sự tường thấy ( vong tích).