Thần Ma Hệ Thống

Chương 968 : Nước trân quý

Ngày đăng: 05:13 22/04/20




Nhạc Trọng quan sát dòng suối một lát hai mắt chợt ngưng tụ, hắn không nhìn thấy trong nước suối có bất kỳ sinh vật nào.

Hắn lấy ra máy kiểm tra ô nhiễm nguồn nước đâm vào trong nước suối, nhất thời máy kiểm tra vang lên thanh âm máy móc cơ giới hóa:

- Cảnh cáo! Cảnh cáo! Trình độ ô nhiễm nguồn nước là 7 cấp, đây là nguồn nước bị ô nhiễm nặng. Thỉnh đừng uống nguồn nước bị ô nhiễm nặng này. Nếu không sẽ làm thân thể ngài bị biến dị, hoặc là bị thương tổn nghiêm trọng!

Nhạc Trọng nhìn nước suối trong vắt kia sắc mặt đại biến, giống như tránh né độc xà bật lui ra sau mấy bước, sắc mặt biến thành vô cùng khó xem. Hắn đi suốt một ngày mới nhìn thấy được dòng suối đầu tiên này, nhưng lại không thể sử dụng. Điều này nói rõ quanh khu vực nơi đây không hề có nguồn nước hay thực vật để nhân loại có thể ăn uống.

Nếu nói còn có thực vật gì mà nhân loại có thể ăn được, chính là mạch đen cùng thịt người!

Một cường hóa giả đi theo sát Nhạc Trọng vừa chạy tới bên cạnh dòng suối. Vừa nhìn thấy nước suối, trong mắt lóe vẻ mừng như điên nhào tới:

- Nước! Đây là nước! Thật tốt quá! Ha ha ha! Có nước!

Nhạc Trọng nhìn thoáng qua người kia nhắc nhở một câu:

- Cẩn thận, nước suối này bị ô nhiễm phóng xạ 7 cấp!

- Phóng xạ 7 cấp?

Cường hóa giả sửng sốt nghi hoặc nhìn hắn, sau đó lạnh lùng cười, vốc nước lên tay uống một ngụm lớn, sau đó khuôn mặt sảng khoái nói:

- Nước thật ngọt! Thật trong, thật ngọt!

Cường hóa giả lộ ra khuôn mặt say mê, lại nhìn Nhạc Trọng lộ ra tia mỉm cười khiêu khích.

Nhạc Trọng cũng không quản vẻ khiêu khích của hắn xoay người rời đi.
- Nô lệ? Vậy thì thôi!

Nhạc Trọng nhìn theo bóng lưng Phù Lan Na rời đi lạnh lùng cười, tiếp tục dựng lều. Sở dĩ hắn khai ra điều kiện hà khắc như vậy chính vì không muốn cùng bất luận kẻ nào chia sẻ thực vật cùng nước uống của chính mình.

Nhạc Trọng không biết rõ về thế giới này nhưng hắn lại biết thực vật cùng nước trân quý đến thế nào bên trong thế giới tràn đầy ô nhiễm này. Hắn không khả năng đem nước cùng thực vật quý giá hao phí trên thân người xa lạ. Hắn còn phải lưu lại trên thế giới này thêm một năm nữa đâu.

Chính bởi vì biết nguồn nước quý giá, Nhạc Trọng mới không có ý tứ muốn chỉnh hợp những người sống sót kia thành đoàn thể đảm đương vị trí thủ lĩnh. Một khi hắn đảm đương vị trí thủ lĩnh, hắn phải phụ trách sự chết sống của hơn trăm người kia, còn phải cung cấp thực vật cùng nước uống quý giá cho họ. Trước khi hắn tìm được nguồn nước đều không có ý định dẫn đầu.

Ở một bên, Tiêu Lan nghe được lời nói của Nhạc Trọng trong lòng chợt trầm xuống, khuôn mặt liên tục biến đổi, lâm vào trong vùng vẫy, nhưng rất nhanh nàng cắn chặt răng kiên định tâm ý của mình.

Lời cảnh cáo của Nhạc Trọng không làm cho những người sống sót dao động, mọi người đi tới bên dòng suối lấy nước đốt lửa nấu mạch đen lấy được từ trong thôn xóm của đàn quái vật kia.

Mạch đen được nấu chín, một màn xấu xa về nhân tính con người liền xuất hiện. Những người tiến vào thôn tìm vật tư không hề có chút ý tứ cấp thực vật cho những người khác. Bọn hắn cũng thập phần rõ ràng sự trân quý của thực vật trong thế giới nguy hiểm này. Lương thực lấy được tới tay đương nhiên sẽ không chia sẻ cùng người khác, đây là thói hư tật xấu trời sinh của nhân loại.

Những tiểu quần thể khác cũng là như thế, kẻ yếu bị bài xích, chỉ có cường giả mới được hưởng thụ thực vật. Đồng thời lại có nữ nhân dùng thân thể mình đổi lấy thực vật. Những tiếng rên rỉ không ngừng từ trong nhóm người sống sót truyền khắp xung quanh.

Lời cảnh cáo của Nhạc Trọng cũng gợi lên tác dụng không nhỏ, mặc dù không ít cường hóa giả cùng người thường vừa đói lại khát nhưng họ đều chịu đựng không ăn mạch đen cùng uống nước suối.

Nhạc Trọng ở trong thôn xóm tìm được không ít vật phẩm khoa học kỹ thuật còn sót lại, đồng dạng cũng có người tìm được một ít vật phẩm như thế. Chỉ cần không phải quá ngu ngốc mọi người đều có thể đoán được trên thế giới này tràn đầy tia phóng xạ.