Thần Thâu Thôn Thiên
Chương 1 :
Ngày đăng: 01:56 27/06/20
Trong một hang động treo leo trên tít ngọn núi , một thiếu niên nằm ngủ say sưa , khoé miệng nhếch lên một nụ cười rất tiện , khuôn mặt non nớt anh tuấn nhưng lại có vị rất muốn ăn đòn.
“Khửa khửa” đôi lúc còn phát ra âm thanh quoái dị.
Thiếu niên đó là hắn Thiên Phong , căn bản cũng không phải tên của hắn , tên của thân thể này , hợp lý thân thể này tên Vũ Thiên Phong, nhưng bị gia tộc vứt bỏ nên hắn bỏ cái họ đi luôn .
Còn thân thể này tại sao bị vứt bỏ thì ,hắn khi dung hợp với cơ thể này cũng muốn chửi mẹ cái tổ tông, cơ thể này sinh ra u mê đần độn, 3 tuổi mới biết nói , nhưng câu nói đầu tiên lại là “giết” ,từ đó ai đến gần hắn cũng sui sẻo hay bệnh tật gia tộc ai cũng sợ hắn , đến Phụ mẫu cũng không giám tới gần, gia tộc dùng 1 cây thần dược cầu thiên cơ các xem mệnh ,hắn sinh ra mạng tam tuyệt , tuyệt vận tuyệt mệnh tuyệt âm dương ngũ hành,
Đỉnh cấp gia tộc họ vũ , sinh ra một tên phế vật.Gia tộc hắn trở thành trò cười cho thiên hạ , đường đường đại nhi tử gia chủ mà lại là phế vật
Thên thể này xem như phế 7 tuổi xác định phải chết , cho dù sống cũng sui sẻo cả đời , đã thế không có duyên với âm dương ngũ hành thì sao tu luyện được , gia tộc đưa hắn lên ngọn núi này , nơi chim không thèm ỉa này lí do vì tốt cho gia tộc .để hắn tự sinh tự diệt.
Cha mẹ hắn là tộc trưởng,vì suy nghĩ cho gia tộc nên không màng sống chết của hắn , mà cái thân thể này đến lúc chết chắc cũng chả biết gì đâu , nhưng hắn thì không , bây giờ cơ thể này là của hắn , hắn tên Thiên Phong , “ ta không cha không mẹ , không người thân , ta là duy nhất ta độc lập” hắn từng nói vậy.
Mà hình như hắn cón 1 tên đệ đệ và 1 đệ muội song sinh , 1 tuổi đã biết đọc viết , tài trí hơn người. Mệnh là long phượng thiên . Mà thôi h hắn đã bị trục xuất , làm gì có thiên tài nhận phế vật làm ca ca của mình đâu.
Thân thể này ăn cỏ dại mà sống , cũng không có con yêu thú nào giám đến gần hắn , chỉ cần gần hắn 10 thước là gặp sui sẻo ngay , nên ngọn phong này rất hoang vu.
Cái thân thể này cũng yếu nhược sống đúng đến 7 tuổi chết thật, còn hắn thanh niên 23 tuổi từ địa cầu , vô công rồi nghề , khi đang mộng 3000 phi tần thì bị một quyển sách đập vào đầu , thế là đưa vào thân thể này.
“Ầm”
“ mẹ quyển sách khốn nạn , lại phá giấc mơ của lão tử “hắn vửa ngồi dậy vừa lầm bầm khó chịu.
Cứ mỗi lần hắn đang mơ đẹp là hắn bị quyển sách đập tỉnh , tính hắn đã bị đập 3 năm , mà hắn cũng không biết quyền sách đó là gì , nó chỉ xuất hiện trong mơ , và luôn đánh hắn , làm như thù oán gì không bằng .
“Oáp , đi kiếm gì ăn đã “ lau nước miếng hắn lầm bầm đi ra cửa hang ,3 năm này hắn đã học cách sinh tồn ở thế giới này, vâng là ăn trộm , để sống hắn phải đi ăn trộm thức ăn của dã thú.
“ẦM ầm , ngao” chưa kịp đi thì có tiếng đánh nhau và tiếng thú rống từ trong rừng vọng lại.
“Mẹ chim, lại mấy tên tiên nhân cao ngạo ”ánh mắt hắn nhìn sâu trong khu rừng , tronh ánh mắt toàn là bất đắc dĩ , hôm nay lại nhịn đói a.
Trong khu rừng này thường hay có người vào săn thú , và bắt thú con làm linh sủng, mỗi lần vậy là hắn lại không giám ra ngoài , vì sợ bị ngộ sát , mới vô cớ bị giết, cái đám tiên nhân biết bay kia mắt để trên đầu , vì có lần hắn ăn thiệt thòi suýt chết.
Ngay lÚc này Sâu trong rừng “ sư muội ngươi ôm hoàng sư con về tông môn trước ta cản hắn lại” người thiếu nữ khuôn mặt thanh lệ , y phục đã bị ráh vài nơi và nhuốm máu , đang bảo hộ 1 tiểu loli ôm một con sư con sợ hãi nấp đằng sau .
“Không sư tỷ chúng ta cùng về” tiểu loli sợ hãi đạo.
“Đi mau , không chúng ta đều phải chết , nhanh về tông môn báo cho sư phụ” nói rồi cô gái đẩy tiểu loli về sau một quãng , tiến lên ngăn cản hoàng sư to lớn kia.
Ngao ................. hoàng sư to lớn ánh mắt hung quang nhìn tiểu loli ,rống một tiếng đầy giận giữ, lao lên đuổi theo tiểu loli.
“Đối thủ của ngươi là ta” cô gái kia cầm kiến vụt lên chắn ngang hoàng sư .
Rống , ầm.......: một trận đại chiến.
Còn hắn Thiên Phong giờ phút này miệng ngậm cỏ chân vắt vẻo hát “thập bát mô”
Đưa tay sờ lên phần bụng trên của em
Một cánh đồng gieo trồng phì nhiêu
Đưa tay sờ lên phần bụng dưới của em
Bụng dưới mềm mại trước mắt anh
Đưa tay sờ lên chiếc rốn của em
Khoái như vụ mùa bội thu năm ấy
Đưa tay vuốt xuống đôi mông em
Tựa bông gòn mềm mại êm sướng tuyệt vời
Đưa tay sờ đến bắp đùi em
Ngon lành như quả bí mơn mởn
Đưa tay sờ đến đầu gối em
Sướng như trâu cày kéo ruộng bùn
Đưa tay sờ xuống bắp chân em
Chớ có cựa quậy, hãy dang ra
Đưa tay sờ tới bàn chân nhỏ
Chân thon thả gác trên vai anh
Toàn thân trên dưới sờ hết rồi
Cả trước sau cũng không còn sót chỗ nào
Một đứa nhóc con mười tuổi hát thập bát mô: quái dị ,
“Khửa khửa” đôi lúc còn phát ra âm thanh quoái dị.
Thiếu niên đó là hắn Thiên Phong , căn bản cũng không phải tên của hắn , tên của thân thể này , hợp lý thân thể này tên Vũ Thiên Phong, nhưng bị gia tộc vứt bỏ nên hắn bỏ cái họ đi luôn .
Còn thân thể này tại sao bị vứt bỏ thì ,hắn khi dung hợp với cơ thể này cũng muốn chửi mẹ cái tổ tông, cơ thể này sinh ra u mê đần độn, 3 tuổi mới biết nói , nhưng câu nói đầu tiên lại là “giết” ,từ đó ai đến gần hắn cũng sui sẻo hay bệnh tật gia tộc ai cũng sợ hắn , đến Phụ mẫu cũng không giám tới gần, gia tộc dùng 1 cây thần dược cầu thiên cơ các xem mệnh ,hắn sinh ra mạng tam tuyệt , tuyệt vận tuyệt mệnh tuyệt âm dương ngũ hành,
Đỉnh cấp gia tộc họ vũ , sinh ra một tên phế vật.Gia tộc hắn trở thành trò cười cho thiên hạ , đường đường đại nhi tử gia chủ mà lại là phế vật
Thên thể này xem như phế 7 tuổi xác định phải chết , cho dù sống cũng sui sẻo cả đời , đã thế không có duyên với âm dương ngũ hành thì sao tu luyện được , gia tộc đưa hắn lên ngọn núi này , nơi chim không thèm ỉa này lí do vì tốt cho gia tộc .để hắn tự sinh tự diệt.
Cha mẹ hắn là tộc trưởng,vì suy nghĩ cho gia tộc nên không màng sống chết của hắn , mà cái thân thể này đến lúc chết chắc cũng chả biết gì đâu , nhưng hắn thì không , bây giờ cơ thể này là của hắn , hắn tên Thiên Phong , “ ta không cha không mẹ , không người thân , ta là duy nhất ta độc lập” hắn từng nói vậy.
Mà hình như hắn cón 1 tên đệ đệ và 1 đệ muội song sinh , 1 tuổi đã biết đọc viết , tài trí hơn người. Mệnh là long phượng thiên . Mà thôi h hắn đã bị trục xuất , làm gì có thiên tài nhận phế vật làm ca ca của mình đâu.
Thân thể này ăn cỏ dại mà sống , cũng không có con yêu thú nào giám đến gần hắn , chỉ cần gần hắn 10 thước là gặp sui sẻo ngay , nên ngọn phong này rất hoang vu.
Cái thân thể này cũng yếu nhược sống đúng đến 7 tuổi chết thật, còn hắn thanh niên 23 tuổi từ địa cầu , vô công rồi nghề , khi đang mộng 3000 phi tần thì bị một quyển sách đập vào đầu , thế là đưa vào thân thể này.
“Ầm”
“ mẹ quyển sách khốn nạn , lại phá giấc mơ của lão tử “hắn vửa ngồi dậy vừa lầm bầm khó chịu.
Cứ mỗi lần hắn đang mơ đẹp là hắn bị quyển sách đập tỉnh , tính hắn đã bị đập 3 năm , mà hắn cũng không biết quyền sách đó là gì , nó chỉ xuất hiện trong mơ , và luôn đánh hắn , làm như thù oán gì không bằng .
“Oáp , đi kiếm gì ăn đã “ lau nước miếng hắn lầm bầm đi ra cửa hang ,3 năm này hắn đã học cách sinh tồn ở thế giới này, vâng là ăn trộm , để sống hắn phải đi ăn trộm thức ăn của dã thú.
“ẦM ầm , ngao” chưa kịp đi thì có tiếng đánh nhau và tiếng thú rống từ trong rừng vọng lại.
“Mẹ chim, lại mấy tên tiên nhân cao ngạo ”ánh mắt hắn nhìn sâu trong khu rừng , tronh ánh mắt toàn là bất đắc dĩ , hôm nay lại nhịn đói a.
Trong khu rừng này thường hay có người vào săn thú , và bắt thú con làm linh sủng, mỗi lần vậy là hắn lại không giám ra ngoài , vì sợ bị ngộ sát , mới vô cớ bị giết, cái đám tiên nhân biết bay kia mắt để trên đầu , vì có lần hắn ăn thiệt thòi suýt chết.
Ngay lÚc này Sâu trong rừng “ sư muội ngươi ôm hoàng sư con về tông môn trước ta cản hắn lại” người thiếu nữ khuôn mặt thanh lệ , y phục đã bị ráh vài nơi và nhuốm máu , đang bảo hộ 1 tiểu loli ôm một con sư con sợ hãi nấp đằng sau .
“Không sư tỷ chúng ta cùng về” tiểu loli sợ hãi đạo.
“Đi mau , không chúng ta đều phải chết , nhanh về tông môn báo cho sư phụ” nói rồi cô gái đẩy tiểu loli về sau một quãng , tiến lên ngăn cản hoàng sư to lớn kia.
Ngao ................. hoàng sư to lớn ánh mắt hung quang nhìn tiểu loli ,rống một tiếng đầy giận giữ, lao lên đuổi theo tiểu loli.
“Đối thủ của ngươi là ta” cô gái kia cầm kiến vụt lên chắn ngang hoàng sư .
Rống , ầm.......: một trận đại chiến.
Còn hắn Thiên Phong giờ phút này miệng ngậm cỏ chân vắt vẻo hát “thập bát mô”
Đưa tay sờ lên phần bụng trên của em
Một cánh đồng gieo trồng phì nhiêu
Đưa tay sờ lên phần bụng dưới của em
Bụng dưới mềm mại trước mắt anh
Đưa tay sờ lên chiếc rốn của em
Khoái như vụ mùa bội thu năm ấy
Đưa tay vuốt xuống đôi mông em
Tựa bông gòn mềm mại êm sướng tuyệt vời
Đưa tay sờ đến bắp đùi em
Ngon lành như quả bí mơn mởn
Đưa tay sờ đến đầu gối em
Sướng như trâu cày kéo ruộng bùn
Đưa tay sờ xuống bắp chân em
Chớ có cựa quậy, hãy dang ra
Đưa tay sờ tới bàn chân nhỏ
Chân thon thả gác trên vai anh
Toàn thân trên dưới sờ hết rồi
Cả trước sau cũng không còn sót chỗ nào
Một đứa nhóc con mười tuổi hát thập bát mô: quái dị ,