Thần Thâu Thôn Thiên

Chương 2 :

Ngày đăng: 01:56 27/06/20

........
Khu rừng im ắng , một bóng nhỏ như một con sóc khéo léo di chuyển qua các cành cây , hai mắt lấp lánh linh động đảo loạn quanh ,
“Rõ ràng là ở khu này mà” bóng đen lầm bầm.
Khi tiếng thú rống biến mất hắn đã như con sóc phi thẳng vào rùng cây , khi thì nhanh khi chậm ánh mắt tặc tặc quan sát sung quanh.
“ phát đạt , có thịt ăn” hắn cười vui vẻ , ở một thân cây đổ rạp nằm một con heo rừng ,khổ thân chắc do vụ bạo động lan ra” khửa khửa”
Miệng nói khổ thân tay không chậm sẻo hai cái đùi , như con hầu tử ăn trộm đào ,
Đôi mắt tặc nhìn quanh vai vác 2 cái chân heo , chân không chậm quay đầu lại về phía hang chạy gấp,
Hắn rất ít khi được ăn thịt , vì hắn không thể tu luyện nên cơ thể rất yếu , chỉ như người phàm , nên không giám đi săn dã thú , còn linh thú , chạy được bao sa thì chạy .
“ ồ , đây là “
Đang lúc thiên phong hắn tiến về hang , thì hắn tựa như phát hiện cái gì , con ngươi co rụt lại .
Thì ra là một cô gái người đầy máu , thanh sam rách nát , ngã gục cạnh một gốc cây , nàng như đã bị thương nặng .
Tiến lại gần , thiên phong hắn không khỏi nhìn thêm vài lần , Triển lộ ở trước mặt hắn, là một trương khuynh thành tuyệt thế tái nhợt dung nhan, ngũ quan xinh xắn, bệnh trạng tiều tụy ở bên trong, có cổ làm cho nam nhân che chở nhu nhược cảm giác.
“Ài thật sự hồng nhan hoạ thuỷ a , đồi núi này no đủ , eo này đủ thon , phao câu đủ lớn, Dáng khuynh thành mặt khuyenh quốc a”
Thiên phong hắn không tim không phổi bình luận về cô gái , nhưng hắn lại đắn đo “ cứu hay không đây”
Do dự trong trốc lát cứu, “Cũng coi như ngươi may mắn, gặp được ta!” Hắn cũng không đành lòng để cô nàng này táng thân miệng thú”
Ôm cô nàng lên hắm mau lẹ chạy về hang động ,tuy mới mười tuổi cơ thể yếu ớt , nhưng bế một cô gái vẫn được .
Thiên phong an bài cô gái nằm ở tảng đá hắn thường nghỉ , hắn phải sơ cứu cho cô gái không thì sẽ mất máu mà chết
Hắn đem cô gái y phục cắt lấy, hiện ra ở trước mắt hắn, là một cỗ làm cho nam nhân hít thở không thông hoàn mỹ ngọc thân thể, thân thể đầy vết thương , ngực bụng và lưng là chỗ nguy hiểm nhất.
Sau một thời thần hắn cũng thở phào nhẹ nhõm , nhìn thân thể được bó chằng chịt như sác ướp , hắn mệt mỏi kéo lê thân thể , “ mệt nhất là nhìn được mà không ăn được” hắn khó chịu là một tên có linh hồn 23 tuổi hắn đang thời kì sung nhất nhưng thân thể này lại không thể làm gì được. Dó là một loại tra tấn khổ cực .
Mặt trời chiều ngả , khu rừng còn lại chút ánh sáng tàn một màu đỏ tối.
Đứng trong vũng máu cạnh lùm cây nơi mà thiên phong đã cứu cô gái, là một vị lưỡng tóc mai sương bạch nam tử, tướng mạo trung niên, một đôi ưng con mắt, lóe ra khiếp người tâm hồn uy nghiêm, hắn mặt không biểu tình, ai có thể đều cảm thụ đạt được từ trên người hắn phát ra ngập trời tức giận cùng sát ý.bên cạnh là một tiểu loli đang mếu máo.
Hắn là sư phụ của tiểu loli và thanh sam nữ tử, hắn gần 60 xuất đầu, sinh mệnh lực nhưng bảo trì tráng niên đỉnh phong,
Hắn càng có nhất trọng thân phận, cái kia chính là Thiên Vân tông phó tông chủ,
Còn mấy ngày nữa là mừng thọ hắn nên vì chuẩn bị một bất ngờ cho hắn mà 2 tên đệ tử này đã lẻn trốn vào u thiên sâm lâm bắt thú con làm quà cho hắn,
Hắn phẫn nộ .........
Vết máu này là hắn đại đệ tử , bây giờ không biết sống chết ,nàng ta là cô nhi được hắn nuôi dưỡng , coi như con đẻ , bây giờ không biết sống chết hắn sao không phẫn nộ được.
“ sư phụ , đại sư tỷ nàng”
Thở dài khẽ vuốt đầu tiểu đồ đệ hắn đạo “ thanh liên nhất định sẽ không sao , chúng ta về tông môn phái người tìm kiếm, hừ hoàng kim sư nếu đồ đệ ta có mệnh hệ gì , ta rút gân lột ra ngươi”.hắn nói thầm:
...................
Thanh Liên ung dung mở to mắt đập vào mắt là một hang động, bên cạnh có một đống lửa ,một thiếu niên miệng đầy dầu mỡ đang gặm một cái đùi heo.
Hắn đã cứu ta sao?
Đây là Thanh Liên niệm đầu tiên, ngay sau đó, nàng phát hiện có chút không đúng, con mắt hướng trên người xem xét, nàng cơ hồ xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Nàng giờ phút này, vậy mà không đến mảnh vải nằm ở trên giường,toàn thân băng bó ngổn ngang hoàn toàn bạo lộ tại thiếu niên này trước mắt.
“ chớ lộn sộn ,vết thương mà vỡ ra cô phải chết đó”
Không đợi nàng tiêm kêu ra tiếng, thiếu niên âm thanh lạnh như băng, làm cho nàng thân thể cứng đờ.
Bình tĩnh lại thanh liên nàng mới để ý đó chỉ là một đứa trẻ khoảng mười tuổi, quần áo rách nát gần như không có , khuôn mặt lấm lem , mái tóc bù sù, như thổ dân.
“ là ngươi cứu ta” Thanh Liên yếu ớt hỏi .
“ mắt cô mù hả , nơi đây có mỗi ta với cô , không ta cứu cô thì chả nhẽ cô tự cứu được à” thiên phong hắn cộc lốc đáp trả , hắn không ưa gì mấy người tu luyện được mắt để lên đầu nên cũng chẳng ăn nói tử tế gì .