Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 1019 : Bái sư

Ngày đăng: 13:12 30/04/20


Chớp mắt một tháng đã trôi qua.



Chỉ thấy trên vách núi dốc đứng quanh năm không thấy ánh mặt trời, trong khe núi suốt ngày mây mù lượn quanh.



"Thành công rồi!"



Chỉ thấy trên khe núi, bỗng chốc truyền đến một hồi huýt sáo nhẹ.



Ngay sau đó, hai bóng đen nhảy xuống từ khe núi mấy trăm trượng.



Một cái bóng trong đó là Tam Giới Ưng cao hơn một người, cái bóng còn lại dáng người yểu điệu, thân pháp lại không hề thua kém Tam Giới Ưng chút nào.



Diệp Lăng Nguyệt và Tam Giới Ưng gần như chạm xuống đất cùng lúc.



Đến Độc Cô Thiên đã hơn một tháng, cuối cùng nàng đã hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày đầu tiên mà Tử Đường Túc giao cho nàng, quét sạch lá ngô đồng và leo lên vách núi.



Từ nửa ngày lúc ban đầu chỉ có thể leo đến một phần tư, rồi đến một phần ba và đến hiện tại hai canh giờ leo hết cả vách núi, sự tiến bộ của Diệp Lăng Nguyệt không thể gọi là không nhỏ.



Nàng có thể cảm nhận được sức mạnh Thiên Địa trong đan điền của mình càng ngày càng mạnh.



"Chim ngốc, mấy ngày này đa tạ mày nhé."



Diệp Lăng Nguyệt vỗ vỗ cánh của Tam Giới Ưng ở bên cạnh, Tam Giới Ưng nói thầm.



"Người cô nên cảm ơn chính là chủ nhân đó. Nếu không nhờ vòng tay Thiên Địa, dựa vào thân thể nhỏ bé này của cô thì có luyện thêm 1 năm cũng chưa chắc có thể chịu được trọng lực của Thập Trùng Thiên."



Đã hoàn thành nhiệm vụ, Diệp Lăng Nguyệt cũng chưa quên dự tính ban đầu của mình ở Độc Cô Thiên, nàng vội vã tìm đến Tử Đường Túc.



Tử Đường Túc ngồi dưới cây Ngô Đồng giống như ngày thường.



Trước người của hắn, Thí Thần Luyện Yêu Đỉnh màu đồng xanh đó vẫn đang luyện hóa yêu hồn yêu phách.



Mái tóc tựa như đắp tuyết, áo choàng gấm màu tím không vướng chút bụi nào, bất luận là lúc nào Tử Đường Túc mà Diệp Lăng Nguyệt nhìn thấy cũng đều như vậy.



"Tử nhỏ mọn, ta đã theo lời dặn dò của ngươi, trong nửa ngày đã hoàn thành nhiệm vụ, hiện giờ đã có tư cách trông coi đỉnh rồi chứ?"



Diệp Lăng Nguyệt mặt đầy vẻ mong chờ, từ lúc Đỉnh Linh nói cho nàng biết rằng trong Thí Thần Luyện Yêu Đỉnh tồn tại Đỉnh Linh cấp cao hơn thì nàng liền nghĩ hết mọi cách tiếp cận Thí Thần Luyện Yêu Đỉnh. Chỉ đáng tiếc Tử Đường Túc rất hà khắc, thường ngày không cho phép nàng đến gàn Luyện Yêu Đỉnh.




Không có ai biết việc người nàng mang Thiên Địa Trận, Tử Đường Túc lại có thể ép Thiên Địa Trận ra khỏi thân thể nàng, vậy cũng có nghĩa là hắn có thể cướp đoạt bất cứ lúc nào.



"Không biết."



Tử Đường Túc lắc đầu.



"Thiên Canh Trúc, trong Thiên Canh Điện có."



Dứt lời, thần thức hắn buông lỏng, trong cơ thể Diệp Lăng Nguyệt loại cảm giác bị nhìn trộm kia đã biến mất.



Thần sắc Diệp Lăng Nguyệt phức tạp, nhìn chăm chú Tử Đường Túc. Biểu cảm rất phòng bị đó của nàng khiến cho tim của Tử Đường Túc có cảm giác không thoải mái như bị sâu bò vậy.



"Ta, sẽ không làm tổn thương nàng."



Hắn nói một câu có chút cấp bách, lại thấp giọng thêm hai chữ.



"Mãi mãi."



Giọng nói hắn tuy yếu nhưng Diệp Lăng Nguyệt lại nghe thấy rồi.



Thần sắc nàng chợt thả lỏng, đi tới trước mặt Tử Đường Túc rồi đột nhiên quỳ xuống.



"Tử Đường Túc, người có thiếu đồ đệ không? Người vừa rèn luyện ta, vừa tặng vòng tay Thiên Địa cho ta, ta không có gì báo đáp, chỉ có thể bái người làm sư phụ, sau này sẽ cố gắng phụng dưỡng lão nhân gia người."



Diệp Lăng Nguyệt dứt lời, khấu đầu mấy cái một cách mạnh mẽ.



Tử Đường Túc sững sờ, trên gương mặt tựa như người trời đó hiện lên một lớp màu đỏ nhạt.



Nàng biết vòng Thiên Địa là hắn tặng?



Cũng phải, người thông minh như nàng sao có thể không đoán ra chứ.



Chỉ là... tại sao lại là sư phụ, hắn không muốn làm sư phụ của nàng.



Bởi vì, nghe có vẻ… già quá.