Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 1020 : Sự kiện ngoại tình
Ngày đăng: 13:12 30/04/20
Theo Tử Đường Túc thì người được gọi là sư phụ đều già cỗi giống như chưởng giáo Vô Nhai vậy.
Chỉ là, ngay khi Tử Đường Túc chuẩn bị mở miệng từ chối thì Diệp Lăng Nguyệt đang khấu đầu đã lồm cồm bò dậy, vui mừng nắm lấy tay hắn.
"Được rồi, từ nay về sau con cũng là người có sư phụ rồi. Sư phụ Tử, người chỉ được nhận một đồ đệ con thôi đó. Từ nay về sau, người phải bảo vệ đồ nhi, nếu có người ức hiếp con thì người phải là người đầu tiên xông ra. Ngày thường cũng không được hung dữ với con, mắng con. Nếu có đồ gì tốt cũng phải nhớ đến người đồ đệ tốt là con đầu tiên. Một ngày là thầy, suốt đời là thầy, người mãi mãi là sư phụ của con, con cũng mãi mãi là đồ đệ của người."
Diệp Lăng Nguyệt bô lô ba la nói một tràng.
Nhớ tới mặt mũi Tuyết Huyên Tuyết trưởng lão, còn cả đám người Mã Chiêu Phi Nguyệt đó thì nàng liền buồn nôn.
Chẳng phải là ỷ có cha có sư phụ chống lưng đó sao?
Nàng cũng có sư phụ rồi, hơn nữa luận về diện mạo anh tuấn thì đứng đầu toàn bộ đại lục.
Những người như Tuyết trưởng lão, Nguyệt trưởng lão gì đó tất cả đều cút sang một bên. Điều đáng tiếc chính là sư phụ của nàng có hơi lầm lì, lại ít lời nhưng ít ra năng lực luyện khí là hạng nhất.
Cứ nghĩ đến những điều này thì Diệp Lăng Nguyệt đã cảm thấy mặt dài ra, cũng không mảy may để ý đến Tử Đường Túc bị nàng nắm lấy tay xong thì toàn thân cứng đờ.
Tử Đường Túc ngẩn người, tất cả sự chú ý đều tập trung lên cánh tay mềm mại đang nắm lấy tay của mình đó, nhiệt độ cơ thể thiếu nữ ấm áp khiến cho trái tim hắn cũng theo đó mà ấm lên, tạo nên từng đợt rung động.
Hắn đã bao nhiêu năm rồi chưa đụng chạm như vậy với người khác.
Lần trước cũng là nàng.
Chỉ là lần này Diệp Lăng Nguyệt lại là người chủ động.
Tim đập có hơi nhanh, Tử Đường Túc có sự kích động muốn hất tay Diệp Lăng Nguyệt ra, bởi vì mỗi lần tiếp xúc với nàng thì hắn đều rất không tự nhiên.
Thế nhưng hắn lại có chút không nỡ.
Còn đối với những lời nói đó của Diệp Lăng Nguyệt thì hắn không nghe lọt tai được câu nào, chỉ có câu nói cuối cùng đó, hắn là sư phụ của nàng, nàng là đồ đệ của hắn.
Của hắn... ừm, cái chữ này hắn rất thích.
"Được."
Một tháng qua, tiểu Đế Tân lại cao lớn thêm không ít, Diệp Lăng Nguyệt mới phát hiện chiều cao của hắn đã đến vị trí lồng ngực của mình rồi.
Về phần ngũ quan, cũng dần dần mất đi vẻ mủm mỉm của trẻ con, lại thêm mấy phần anh tuấn.
Diệp Lăng Nguyệt vừa mới ngồi xuống, trong bát cơm của nàng đã chất đầy như một ngọn núi nhỏ.
Tiểu Đế Tân cứ giống như là một con gà mái nhỏ đang mớm thức ăn vậy, liên tục gắp thức ăn vào trong bát của Diệp Lăng Nguyệt.
"Tiểu Đế Tân, ta muốn nói với ngươi một chuyện, ngày mai ta bắt đầu phải đi xa." Tiểu Đế Tân đã lớn như vậy nhưng rất ít khi xa Diệp Lăng Nguyệt, một lần lâu nhất cũng chính là một ngày một đêm ở vụ chồn Hỏa Ảnh lần đó.
"Đi xa? Cô gái giặt đồ, nàng muốn đi đâu, phải đi bao lâu?"
Tiểu Đế Tân nghe xong thì ngẩn người, hứng thú ăn cơm cũng không còn nữa.
"Lúc nào có thể trở về thì ta cũng không nói chắc được. Nhưng ngươi yên tâm, mỗi ngày ta đều sẽ liên lạc với ngươi, ngươi quên là trên người ngươi còn có Phụng Lệnh à."
Diệp Lăng Nguyệt vuốt vuốt đầu của tiểu Đế Tân.
Ánh mắt tiểu Đế Tân lóe lên, chú ý đến đôi vòng tay Thiên Địa đó ở trên tay Diệp Lăng Nguyệt, mắt hắn trầm xuống rồi nặn ra một câu có hơi nhụt chí.
"Cô gái giặt đồ, có phải nàng có người khác rồi không."
"Phụt." Diệp Lăng Nguyệt đang chuẩn bị ăn canh, tiểu Đế Tân hỏi như vậy nên nàng phun ra một ngụm canh.
"Nói lung tung cái gì vậy, ai nói với ngươi những thứ này." Diệp Lăng Nguyệt lau miệng.
"Tứ sư huynh nói, tứ sư huynh nói huynh ấy biết xem tướng mạo, nói cô gái giặt đồ nàng có tướng mặt đào hoa."
Tiểu Đế Tân cũng đã phát hiện, thời gian này mỗi ngày cô gái giặt đồ đều về rất trễ.
Vòng tay trên tay nàng cũng không phải là vòng tay bình thường, tuyệt đối không phải là sản phẩm của Dã Luyện Đường.
Cô gái giặt đồ của hắn thật sự có ngoại tình rồi!