Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 1066 : Tiểu đế tân trưởng thành

Ngày đăng: 13:13 30/04/20


Đáy mắt của Tiểu Đế Tân tràn đầy vẻ căm ghét và lạnh lùng nghiêm nghị, ra tay nhanh mà kiên quyết.



Hùng kiếm Cửu Long Ngâm cắm ngập ngực, chớp mắt đã đánh vụn yêu đan của Quỷ Cốc Nga.



“Thứ đồ ghê tởm.”



Nhưng vào lúc Tiểu Đế Tân tiêu diệt Quỷ Cốc Nga thì trong cơ thể của nó có một luồng sáng vàng nóng rực tựa như ánh sáng mặt trời nổ bắn ra.



Ánh sáng vàng đó bỗng chốc ẩn vào giữa ấn đường của Tiểu Đế Tân.



Sắc mặt Tiểu Đế Tân thay đổi, thân thể ngã thẳng ra sau.



“Tiểu Đế Tân.”



Diệp Lăng Nguyệt kinh hãi thất sắc, nàng vội đỡ lấy Tiểu Đế Tân.



Chỉ thấy Tiểu Đế Tân nhắm chặt hai mắt, trên hai má trắng nõn lúc này là một vùng khí đen kỳ lạ chuyển động, thân hình y lại càng lạnh hơn.



Diệp Lăng Nguyệt hoảng hốt lo sợ, ôm chặt Tiểu Đế Tân.



“Chủ nhân, người đừng lo lắng. Ánh sáng vàng đó không phải công kích bất ngờ gì đâu, đó là mảnh nguyên thần.”



Thấy Diệp Lăng Nguyệt thất kinh, Đỉnh Linh vội vàng mở miệng nói.



Diệp Lăng Nguyệt ngẩn ngơ, bỗng nhớ đến trước đó Quỷ Cốc Nga từng nói ban đầu nó cũng trải qua “Sự kiện Mạt Thế Yêu Dương”, vậy rất có thể nó lúc đầu cũng là đã ăn một trong những yêu thú của máu thịt nguyên thân yêu tổ.



Chả trách nó và các yêu thú khác lại khác biệt, có thể sống sót dưới tay của Tử Đường Túc lâu như thế, lại còn có thể trà trộn trong Cô Nguyệt Hải, ngay cả chưởng giáo Vô Nhai và tứ đại trưởng lão cũng không phát hiện ra nó là yêu thú.



Có điều Quỷ Cốc Nga đó cũng giảo hoạt, chết đến nơi rồi mà vẫn giấu giếm việc quan trọng như vậy.



Diệp Lăng Nguyệt không sao ngờ được hai năm nay nàng vẫn luôn đang tìm cách làm cho nguyên thần Tiểu Đế Tân lớn mạnh.



Nhưng lại không ngờ rằng mảnh nguyên thần thuộc một phần của Tiểu Đế Tân lại ở bên cạnh nàng.



“Vậy Tiểu Đế Tân tại sao lại trở thành như vậy?”



Diệp Lăng Nguyệt sờ mặt của Tiểu Đế Tân, giữa trán đầy vẻ lo âu.



“Chắc là thân thể của chàng đang hấp thu mảnh nguyên thần. Nguyên thần phân tách là một quá trình rất đau khổ, hấp thu mảnh nguyên thần cũng giống như vậy. Người ngoài không thể giúp được chàng. Chủ nhân, người đưa chàng về trước đi, ta nghĩ sớm ngày mai thì Tiểu Đế Tân sẽ tỉnh lại.”
Diệp Lăng Nguyệt đột nhiên mở to mắt, môi bỗng chốc lại bị bịt chặt.



Trong tầm mắt, dung nhan nóng rực còn hơn mặt trời của thiếu niên anh tuấn ngập đầy mắt của nàng.



“Tiểu... Đế Tân.”



Chữ “Tiểu” kẹt lại ở trong cổ họng.



Tiểu Đế Tân ở trước mắt này... dường như lớn hơn mấy tuổi vậy, chớp mắt từ diện mạo tám chín tuổi đến bộ dạng mười mấy tuổi, trông có vẻ lớn bằng Diệp Lăng Nguyệt rồi.



Lẽ nào đây đều là vì đã hấp thu mảnh nguyên thần?



Đó thật sự là mảnh nguyên thần?



Diệp Lăng Nguyệt nhìn cảnh tượng trước mắt khó mà tin được, thậm chí quên luôn chuyện phản kháng, mặc cho lưỡi của Tiểu Đế Tân cạy mở khớp hàm của nàng, liếm hết từng góc trong miệng nàng.



Động tác của chàng bá đạo như vậy, nhưng lại cũng dịu dàng như thế.



Khiến đầu óc của Diệp Lăng Nguyệt càng lúc càng trống rỗng.



Hô hấp trở nên khó khăn, tim giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.



Cho đến khi nàng sắp nghẹt thở, phát ra tiếng kháng nghị đứt quãng thì Đế Tân mới thả lỏng môi ra, có vẻ vẫn chưa muốn dứt.



“Tiểu Đế Tân, cậu vô lại, cậu...”



Diệp Lăng Nguyệt theo thói quen bày ra tư thế thường ngày, răn dạy và quở mắng anh chàng.



Hai năm nay, nàng đều là khẩu khí này, cũng đã quen rồi, nhưng lại hoàn toàn quên mất người thiếu niên trước mắt này đã có hơi khác rồi.



Tuy nhiên không chờ nàng “gào thét” xong, miệng lại lập tức bị bịt lại rồi.



Liếc nhìn tiểu nữ nhân đang ư ử, dùng nắm đấm tấn công mình một cái, rồi ôm nàng vào trong lòng.



Đôi mắt phượng của Đế Tân hơi híp lại, lộ ra mấy phần tia sáng nguy hiểm, cong cong môi một cách tùy tiện, câu nói có mang theo mấy phần nghiền ngẫm.



“Gan càng ngày càng lớn nhỉ, té ra nàng thật sự nuôi ta như con trai thế à.”