Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 1067 : Ký ức khôi phục của anh ấy
Ngày đăng: 13:13 30/04/20
Giọng điệu này?
Diệp Lăng Nguyệt giật mình một cái, thậm chí quên mất động tác của tay mình.
Cô nhìn Đế Tân một cách ngơ ngẩn, có hơi thất thần.
“Chàng là...”
“Bạn đời của nàng, cha của con nàng, người đàn ông đính ước với nàng ở kiếp trước đời này và vô số đời sau. Đáp án này cô gái giặt đồ nàng có hài lòng không.” Đế Tân nhe miệng, cười rất tùy tiện.
Diện mạo đó khiến Diệp Lăng Nguyệt lại ngẩn ngơ, bỗng chốc vành mắt cô đỏ ửng.
“Chàng nhớ lại rồi? Chàng...”
Diệp Lăng Nguyệt bỗng nhiên khóc lên.
Nước mắt ướt đẫm vạt áo trước của Đế Tân, thần sắc thiếu niên đột nhiên thay đổi, vẻ đắc ý và tùy tiện trước đó bỗng chốc không còn nữa.
Anh lúng ta lúng túng, người đàn ông trời không sợ đất không sợ này lúc này lại vì nước mắt của người phụ nữ anh yêu nhất mà không biết phải làm thế nào.
“Cô gái giặt đồ, nàng đừng khóc, nàng khóc khiến ta rối loạn rồi. Ta đáng chết, khiến nàng lo lắng. Ta, ta cũng không phải nhớ lại tất cả, ta chỉ nhớ một vài chuyện của chúng ta trước đây.”
Sau khi Đế Tân hấp thu mảnh nguyên thần đó, chỉ cảm thấy đầu óc giống như rơi vào trong sương mù dày đặc vậy.
Trong giấc mộng, anh nhớ lại một số chuyện, những chuyện đó có liên quan đến Phụng Đế, cũng có liên quan đến Vu Trọng.
Lúc này Đế Tân mới biết tiền thân của mình là một nam nhân tên là Phụng Đế và Vu Trọng.
Nam nhân tên Phụng Đế đó thậm chí có hôn ước với Diệp Lăng Nguyệt.
Nhưng trong ký ức, một phần lớn nhất là có liên quan đến Diệp Lăng Nguyệt.
Nữ nhân khiến hai tiền thân của anh đều yêu đến tận xương tủy.
Lúc nhớ lại những việc đó, Đế Tân có cảm giác như trút được gánh nặng.
Trước đó anh chưa tìm lại được ký ức, chỉ biết Diệp Lăng Nguyệt là cô gái giặt đồ của mình, nhưng cô ấy rốt cuộc có vui lòng trở thành cô gái giặt đồ của mình không thì Diệp Lăng Nguyệt vẫn chưa trả lời trực tiếp.
Tần Tiểu Xuyên nói đoạn, cái chân dài tung một cước đá cửa mở ra.
Nhìn thấy trong phòng Đế Tân vừa thắt xong đai lưng.
Tần Tiểu Xuyên ngẩn ngơ.
Bỗng nhiên hét lớn một tiếng.
“Tiểu tử kia, ngươi là ai, tại sao lại ở trong phòng Tiểu Đế Tân, không lẽ ngươi là nam nhân mà lục đệ muội ta nuôi lén!”
Tần Tiểu Xuyên nói xong thì trước và sau người cùng lúc có hai luồng ánh mắt dữ tợn trừng tới.
Luồng phía trước không cần nói chính là Đế Tân rồi.
Luồng phía sau thì là Diệp Lăng Nguyệt.
“Tứ ca, có ai như huynh không, một đêm không gặp mà ngay cả lục đệ ta huynh cũng không quen nữa rồi. Còn nữa, sau này không cho phép huynh hở ra tí là nói xấu cô gái giặt đồ trước mặt đệ.”
Đế Tân nói không khách khí, tiến lên trước tặng cho Tần Tiểu Xuyên một đấm.
“Á! Ngươi là tiểu lục, mẹ ơi, chỉ một đêm mà sao đệ lại...” Tần Tiểu Xuyên giật cả mình.
Anh ta vẫn có chút không tin, đón lấy ánh mắt đủ để giết người của Diệp Lăng Nguyệt, ngắm kỹ Đế Tân mấy lần, suýt chút nữa là muốn cởi sạch anh ta ra để giám định.
Ngũ quan của Đế Tân không sai, chỉ là trưởng thành quái dị hơn mấy phần so với trước.
Chậc chậc, mắt đào hoa gây ra đào hoa, chậc chậc, ngũ quan tựa như tạc tượng đó, chậc chậc, đôi chân dài đó.
Tần Tiểu Xuyên sớm đã biết tiểu lục nhà mình anh tuấn, nhưng không ngờ sau khi trưởng thành lại trở nên càng anh tuấn hơn.
Nhưng việc khiến Tần Tiểu Xuyên càng bực bội hơn vẫn còn ở phía sau, chính vào lúc anh ta khó hiểu Đế Tân sao chỉ trong một đêm đã cao lớn như vậy.
Đế Tân nhún nhún vai, trả lời một cách hời hợt.
“Tối qua, trong lúc đệ không để ý thì đã đột phá, sau khi đột phá xong thì trở thành bộ dạng như vậy.”