Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 1070 : Sói xám hay cừu non
Ngày đăng: 13:13 30/04/20
Nguyệt Mộc Bạch này không đơn giản, vừa nhìn mà lại nhìn ra được bệnh tình của Vũ Duyệt chuyển biến tốt.
Diệp Lăng Nguyệt bị Đế Tân che chắn, không nhìn rõ nét mặt thay đổi của Nguyệt Mộc Bạch lúc này, nhưng nghe từ lời nói của anh ta thì anh ta rõ ràng đã có phát hiện.
Việc đan điền của Vũ Duyệt, chưởng giáo Vô Nhai và mấy sư huynh sư tỷ của Vô Nhai Phong đều không nói ra ngoài, mọi người cũng đều cho rằng người đột phá hôm đó là Đế Tân.
Trước khi đi vì thực hiện kế hoạch của Diệp Lăng Nguyệt nên cô lại đặc biệt dặn dò Vũ Duyệt, bảo cô ấy ẩn giấu thực lực của bản thân.
Tất cả mọi người đều không nhìn ra, chỉ có Nguyệt Mộc Bạch vừa nhìn đã có thể nhìn rõ.
Như vậy, Nguyệt Mộc Bạch hoặc là y thuật quả thực có chỗ hơn người, hoặc là tinh thần lực nhạy bén đến mức khác với người thường.
Dù là loại nào thì việc này đối với Diệp Lăng Nguyệt mà nói đều không phải việc tốt, ít nhất ở trên chiến trường cổ, người này chắc chắn là một kẻ địch lớn.
May mà Vũ Duyệt cũng rất nhanh trí, cô ấy gật đầu cười, cũng không phủ nhận.
“Đa tạ Nguyệt sư huynh quan tâm, bệnh của Vũ Duyệt quả thực có chuyển biến tốt, nhưng vẫn chưa trị được tận gốc. Muốn trị tận gốc vẫn cần luyện thành Linh Phách Đan thích hợp.”
“Thì ra là thế, vậy cũng vẫn chúc mừng sư muội.”
Ánh mắt của Nguyệt Mộc Bạch rất nham hiểm, sự chuyển biến tốt của Vũ Duyệt rõ ràng chỉ là lời khách sáo, đan điền của cô một khi ổn định thì tu vi ắt hẳn tăng lên vùn vụt, xem ra tỷ tỷ Nguyệt trưởng lão rõ ràng là đánh giá thấp thực lực của Vô Nhai Phong rồi.
Nguyệt Mộc Bạch cũng không nói toẹt ra, đi về phía chỗ ngồi của Nguyệt Phong.
Nguyệt Mộc Bạch vừa đến võ đài thì tựa như định hải thần châm, sĩ khí của toàn bộ Nguyệt Phong bỗng chốc tăng cao.
“Xớ, tưởng giỏi lắm đấy.”
Tần Tiểu Xuyên bĩu môi.
“Câm miệng, người không có tiền đồ như con, con xem tiểu ngũ và tiểu lục đều đã đột phá, người làm sư huynh như con lại còn ở đó làm mất mặt.”
Chưởng giáo Vô Nhai chỉ tiếc rèn sắt không được thép gõ Tần Tiểu Xuyên một cái, anh ta ôm lấy đầu nhảy sang một bên.
Chưởng giáo Vô Nhai không nói thật việc bàn bạc vừa nãy với mấy đệ tử.
Trên chiến trường cổ gần đây xảy ra không ít biến cố, cái chết của Triệu Thiên Lang cũng rất ly kỳ.
Chưởng giáo Vô Nhai vốn dĩ một lòng muốn để các đệ tử vào chiến trường cổ rèn luyện, cũng bất giác có hơi lo lắng không biết có nên để những đứa trẻ này vào chiến trường cổ hay không.
“Tứ ca, muội khuyên huynh vẫn là đừng nương tay thì hơn, bởi vì muội nhất định sẽ không nương tay đâu.”
Phải biết rằng Diệp Lăng Nguyệt thấy Tần Tiểu Xuyên “không thuận mắt” đã rất lâu rồi.
Tần Tiểu Xuyên lập tức có dự cảm không lành.
Anh ấy sao cứ cảm thấy ánh mắt lục đệ muội nhìn mình giống như là sói xám nhìn thấy cừu non vậy.
Rất nhanh, kết quả rút thăm của những người còn lại cũng đều đã có.
Do không bị Tuyết trưởng lão âm thầm mưu tính nên lần này Tuyết Phong không may mắn như thế nữa.
Tuyết Huyên và Mã Chiêu bị phân đến cùng một nhóm, Hoàng Tuấn phân đến nhóm hai, còn Vũ Duyệt thì phân đến nhóm năm cùng một đệ tử Tuyết Phong khác, Hồng Minh Nguyệt phân đến nhóm sáu.
“Sư muội, lát nữa tỉ thí, muội và ta chỉ cần đánh qua loa là được rồi, giữ lại thực lực trước. Phi Nguyệt ở nhóm sáu, cô ấy ắt hẳn sẽ giành được hạng nhất. Với thực lực của muội đến lúc đó đấu với hạng hai của nhóm sáu nhất định cũng có thể thuận lợi vào mười người đứng đầu.”
Mã Chiêu sau khi xem giấy thăm thì rất hiển nhiên thờ phào nhẹ nhõm, nói với Tuyết Huyên.
Theo hắn thấy thì Tuyết Huyên tuyệt đối sẽ không tranh với hắn, hạng nhất của nhóm một này chắc chắn thuộc về hắn rồi.
Những người khác ở võ đài cũng đều cho là như vậy, tất cả mọi người đều biết Tuyết Huyên của Tuyết Phong yêu say đắm Mã Chiêu, tỉ thí của nhóm một hầu như không có gì hồi hộp nữa.
“Sư huynh, muội hiểu rồi.”
Tuyết Huyên đồng ý điềm nhiên như không, nắm chặt giấy thăm đó trong lòng bàn tay.
Mã Chiêu, huynh vẫn luôn cho rằng muội không bằng huynh, không bằng kẻ tiện nhân Phi Nguyệt đó, hôm nay muội phải cho huynh xem thử ai mới là kẻ mạnh hơn.
Đến đây, toàn bộ sáu nhóm đã phân công hoàn tất.
“Thi đấu chính thức mở màn, nhóm một trận đầu tiên, Tuyết Huyên đấu với Mã Chiêu.”
Suy nghĩ của Tuyết trưởng lão cũng giống với Mã Chiêu.
Con gái Tuyết Huyên có thể thăng hạng liên tục đã khiến Tuyết trưởng lão rất vui rồi, trong mắt ông ta chỉ hi vọng con gái Tuyết Huyên và Mã Chiêu đều được thăng hạng.
Mã Chiêu và Tuyết Huyên đi lên lôi đài.