Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 1104 : Thực vật đặc biệt

Ngày đăng: 13:13 30/04/20


Diệp Lăng Nguyệt quay đầu lại, đến khi nàng nhìn rõ cảnh tượng trước mắt thì cả người đã sững sờ, đĩa đá đang cầm trong tay đó “loảng xoảng” một tiếng rớt xuống đất.



Đây cũng gọi là vườn hoa ư?



Diệp Lăng Nguyệt nhìn trước mắt, cây cối trong vườn hoa sinh trưởng “xanh um tươi tốt”, đường đi và nhà cửa đều không nhìn thấy rõ, ngay cả bầu trời cũng bị che khuất luôn rồi.



Nàng cuối cùng đã biết, tại sao bà chủ quán trà lại dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc để nhìn nàng rồi.



Chưa nói đến cái khác, chỉ với việc dọn dẹp vườn hoa không biết đã bao nhiêu năm chưa có người cắt tỉa này thì tháng này nàng tuyệt đối không thể nào nhàn rỗi được.



“Sân vườn giao cho ngươi nhé, chỉ cần có thể dọn dẹp những cây cối này thì ngươi dùng công cụ gì cũng được hết.”



Tiểu Xuân nói đoạn, đang sợ Diệp Lăng Nguyệt sẽ nuốt lời không làm công việc này nữa nên lập tức chạy mất dạng giống như một chú thỏ vậy.



“Này, ta còn chưa nói chuyện tiền công.”



Kỳ thực Tư Tiểu Xuân cũng không cần chạy nhanh như thế, nàng tạm thời vẫn chưa có cách nào chấp nhận tiền vi phạm hợp đồng là hai viên linh thạch trung cấp, vì vậy công việc này nàng vẫn sẽ làm.



Diệp Lăng Nguyệt đành cam chịu số phận đi vào sân.



Nàng không bắt tay vào làm ngay, mà trước tiên là dùng tinh thần lực tìm hiểu sơ qua toàn bộ sân vườn. Trong sân vườn này, hoa cỏ cây cối cũng không phải ít, còn có một hòn non bộ quy mô khá lớn, nhưng vì không ai dọn dẹp thường xuyên nên đã bị ngập chìm từ lâu rồi.



Nhìn vào, lão thành chủ của Hoàng Tuyền Thành là người rất thích phong nhã, mở quán trà, trồng hoa, chỉ là không biết vì lý do gì mà sau khi tạ thế lại khiến một vườn hoa đang tốt đẹp hoang phế thành bộ dạng như vậy.



Cộng thêm khí hậu của Hoàng Tuyền Thành có hơi kỳ lạ, tia mặt trời cực ít, trời mịt mù, phần lớn hoa cỏ cây cối đều đã khô héo.



Vì vậy cả mảnh sân vườn nhìn thì cây cối rất nhiều, nhưng trên thực tế chủ yếu chỉ có một thực vật loại cỏ đay có hình dáng giống như kiếm.



Loại thực vật cỏ đay này thân lá rất cao, cao bằng người Diệp Lăng Nguyệt, rộng bằng hai lòng bàn tay. Trên phiến lá còn có đường vân thực vật màu vàng nhạt.



Chúng giống như là những võ giả tay giương cây mâu dài, bá chiếm toàn bộ mảnh vườn.



Diệp Lăng Nguyệt đã tìm được một con dao chẻ củi ở xung quanh vườn hoa, dùng lực vung lên, dao chặt xuống, mũi dao hình bán nguyệt phập một tiếng chém lên cỏ đay.




Tư Tiểu Xuân nói với vẻ rất vui mừng.



Trước đó lúc Diệp Lăng Nguyệt chặt đay thiên kiếm, Tư Tiểu Xuân còn âm thầm quan sát một lúc.



Thấy Diệp Lăng Nguyệt tuy có hơi chán nản nhưng lại không quay đầu đi ngay, nên trong lòng vẫn rất vui.



Có người dọn dẹp vườn hoa?



Đũa của thành chủ Hoàng Tuyền rõ ràng có hơi run rẩy.



“Nói rõ trước nhé, phủ thành chủ hiện tại không có dư tiền để mời người.”



“Chỉ cần một khối linh thạch trung cấp, ta đã tính rồi, khoản tiền này vẫn có thể trả.”



Bởi vì chủ nhân nhà mình là người không biết quản lý sổ sách, nên Tư Tiểu Xuân tuổi còn nhỏ thì đã rất biết tính toán sổ sách quản lý nhà cửa.



Vì vậy trong trường hợp hoàn toàn không có thu nhập thì phủ thành chủ vẫn chống đỡ được mấy năm.



“Ngươi lại giấu ta đến tiệm rèn trong thành giúp việc rồi hả? Ta đã nói bao nhiêu lần, ta truyền thụ võ nghệ cho ngươi không phải để ngươi đi làm cái việc rèn đúc đó, ngươi lại không phải phương sĩ.”



Nữ thành chủ bỗng nhiên nổi giận.



Tư Tiểu Xuân ngẩn người, nhất thời trở nên trầm lặng.



“Bỏ đi, dù gì người đó cũng không làm được bao lâu, sau này không cho phép ngươi tìm người đến làm chuyện vô vị này nữa.”



Nữ thành chủ không muốn nói thêm nhiều, nàng ta cũng không hỏi rốt cuộc là ai đến ứng tuyển công việc đó.



Dù sao thì người đó cũng không thể kiên trì được bao lâu.



Đay thiên kiếm, nếu không dùng cách đó thì đừng nói một tháng, có một năm cũng không thể diệt sạch được.