Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 121 : Công pháp thần kỳ, trát nhãn thuẫn

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Sau khi Phượng Tân đi, Diệp Lăng Nguyệt thỉnh thoảng lại hỗ trợ xử lý chuyện của Túy Tiên Cư, thời gian còn lại phần lớn đều là ở trong Hồng Mông Thiên tu luyện.



Diệp Lăng Nguyệt cũng thường luyện tập với Lam Thải Nhi.



Lam Thải Nhi lúc 15 tuổi lúc đã tham gia Đại Hạ Ngự Tiền tỷ thí, nàng đứng vị trí thứ mười trong cuộc thi, điều này cũng chứng minh, nàng bất luận là thiên phú hay là sự chăm chỉ luyện tập đều mạnh hơn rất nhiều so với đám con cháu của các gia đình có thế lực mà Diệp Lăng Nguyệt biết.



Diệp Lăng Nguyệt và Lam Thải Nhi trước sau tỷ thí hơn mười lần, điều khiến cho Diệp Lăng Nguyệt vô cùng tức giận chính là nàng không thắng được lần nào, có duy nhất một lần là đánh hòa với Lam Thải Nhi, lần đó có lẽ là do Diệp Lăng Nguyệt đã sử dụng tinh thần lực.



Đương nhiên, Diệp Lăng Nguyệt không hề sử dụng Huyết Văn Chủy và Xiêm La Quỷ Yên, nếu như là chiến đấu thật sự thì Diệp Lăng Nguyệt sử dụng những thứ ám chiêu này vẫn có thể đánh thắng Lam Thải Nhi.



Diệp Lăng Nguyệt đã hạ quyết tâm, nếu không đến bước đường cùng thì nàng nhất định sẽ không sử dụng những mánh khóe này.



“Lăng Nguyệt, võ học cơ bản của muội rất vững chắc, chẳng qua là do muội quá chú trọng công kích. Nếu gặp đối thủ yếu hơn so với muội thì muội còn có thể dựa vào việc công kích mà chiếm thượng phong, nhưng nếu gặp phải người mạnh hơn muội, gặp phải người có tu vi võ cảnh mà muội vẫn mù quáng công kích, không chú ý phòng thủ thì rất dễ khiến cho bản thân lâm vào thế bị động.” Lam Thải Nhi không hổ là con gái của tướng quân, sau khi nàng tỷ thí liền chỉ ra khuyết điểm của Diệp Lăng Nguyệt.



Diệp Lăng Nguyệt suy nghĩ một chút, nàng cũng cảm thấy Lam Thải Nhi nói rất đúng.



Những thứ võ nàng học đều là võ học bát cửu lưu của Diệp gia, Băng Lôi Quyền và Niêm Hoa Toái Ngọc Thủ đều là lấy công kích làm chủ, ngay cả tu vi ở phương diện tinh thần lực của nàng cũng đều lấy công kích làm chủ.



Nhưng khi gặp người có tu vi cao hơn, ví dụ như Lam Thải Nhi, thì võ học của nàng liền không hữu hiệu.



Càng không cần phải nói nếu như gặp Hồng Minh Nguyệt của Hồng phủ - người đã đạt tới cấp cao thủ Đan Cảnh.



Diệp Lăng Nguyệt nghĩ tới đây, không khỏi có chút không vui.




Diệp Lăng Nguyệt sau khi có được công pháp liền bắt đầu dốc sức tu luyện.



Nàng trước đó đã học được cách thao túng Long Kim Châm và Phi Chủy, nhưng việc dùng tinh thần lực ngưng tụ thành lá chắn tinh thần thì đây là lần đầu tiên.



Cái gọi là Trát Nhãn Thuẫn, cái tên cũng giống như nội dung của nó, chính là trong nháy mắt, lúc gặp phải sự tấn công của địch thủ, dùng tinh thần lực ngưng tụ thành một lá chắn tinh thần mà mắt thường khó có thể thấy được, sau đó né tránh địch thủ tập kích.



“Tụ thần làm lá chắn.” Diệp Lăng Nguyệt nói thầm khẩu quyết của Trát Nhãn Thuẫn, nhưng mỗi khi nàng muốn ngưng tụ tinh thần lực thành lá chắn, còn chưa thành hình thì tinh thần lực đã bị tản ra.



Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới biết, Trát Nhãn Thuẫn đúng như lời của Liêu hội trưởng đã nói, không hề dễ học.



Nàng luyện tập liên tục trong hai ba ngày.



“Tụ thần làm lá chắn.” Thần thức của Diệp Lăng Nguyệt động một cái, chỉ thấy luồng không khí trước người của nàng vô cùng vặn vẹo.



Phần lớn tinh thần lực đều tập trung vào một chỗ, lá chắn chỉ lớn chừng một quả đấm xuất hiện ở trước người của Diệp Lăng Nguyệt.



Chỉ tiếc là lá chắn tạo thành không bao lâu, có lẽ chỉ bằng thời gian của hai hơi thở sau đó liền tản ra.



Mãi đến khi Diệp Lăng Nguyệt dùng tất cả tinh thần lực trong người nàng ngưng tụ thành lá chắn tinh thần, thì cuối cùng lá chắn đó cũng có thể duy trì được nửa khắc đồng hồ.



“Không thể đợi chờ thêm nữa,  hôm nay phải tìm Lam tỷ tỷ tỉ thí một chút xem lần này ta có phần thắng hay không.” Diệp Lăng Nguyệt lau lau mồ hôi trên trán, lúc này nàng quyết định đi tìm Lam Thải Nhi tỉ thí một trận.