Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 122 : Thiết khoáng thạch mất trộm

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Diệp Lăng Nguyệt vừa vào phủ Thái Thú thì đã cảm thấy được bầu không khí có chút không đúng.



Bên trong Phủ Thái Thú, ông ngoại Diệp Cô, còn có mấy người con cháu Diệp gia, ngay cả Diệp Hoàng Ngọc và Lam Thải Nhi cũng đều ở đây.



Thì ra số Huyền Thiết mà Diệp gia được giao phó để làm cho quân đội ở Ly thành đã mất tích chỉ trong một đêm?



Từ sau khi Diệp gia dời đến Ly thành, Diệp Cô đã dùng một nửa Huyền Âm Ngọc Mạch để thành lập quan hệ hợp tác với hiệp hội Phương Sĩ.



Liêu hội trưởng liền phái vài tên đại sư trong hiệp hội Phương Sĩ đến hỗ trợ, chỉ điểm cho Diệp gia chế tạo Huyền Thiết.



Nếu làm như thế, thứ nhất chất lượng Huyền Thiết mà Diệp gia chế tạo được sẽ tăng lên rất nhiều, lần này Huyền Thiết được luyện ra hơn chín mươi phần trăm đều là Huyền Thiết Thất Thành, còn có một phần là Huyền Thiết Bát Thành.



Diệp Lăng Nguyệt nhiều ngày qua đều bận rộn tu luyện “Trát Nhãn Thuẫn”, cũng trong thời gian này, Diệp gia đã giao cho phủ Thái Thú đợt mỏ sắt quân dụng đầu tiên, ước chừng khoảng 9000 khối Huyền Thiết Lục Thành và một ngàn khối Huyền Thiết Nhất Thành.



Những khối Huyền Thiết này cũng đã thuận lợi thông qua nghiệm thu của phủ Thái Thú, nhưng vào ngày hôm trước, lúc thông qua đường thủy để vận chuyển về khu vực đóng quân của quân đội ở Ly thành đã xảy ra việc ngoài ý muốn trên đường vận chuyển.



Một vạn khối Huyền Thiết đột nhiên biến mất.



Không chỉ là Huyền Thiết biến mất, mà ngay cả thuyền bè cùng với thuyền phu vận chuyển Huyền Thiết chỉ trong một đêm giống như bốc hơi khỏi thế gian như vậy, biến mất không để lại một dấu vết gì.



“Một vạn khối Huyền Thiết làm sao lại có thể biến mất toàn bộ chỉ trong một đêm chứ? Chuyện này có gì đó rất lạ.” Diệp Lăng Nguyệt mới nghe đã cảm thấy không đúng.



“Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, ta thậm chí còn hoài nghi là Sơn Hải bang đã làm, nhưng sau một phen điều tra lại không phát hiện được gì.” Lam Thái Thú nhíu mày.



Lam Thái Thú cũng biết đời trước của Sơn Hải bang chính là thủy khấu ở khu vực này, cho nên sau khi xảy ra việc này, ông đã lập tức dẫn người lục soát nơi ở của Sơn Hải bang, nhưng lại không thu hoạch được gì.




Vốn dĩ mấy ngày trước sau khi Lam Thải Nhi thảo luận với Diệp Lăng Nguyệt, thuê một người ngoại địa cải trang thành thương khách đến Lầu Cư Kỳ thu mua Huyền Thiết.



“Không cần lo lắng, rất nhanh sẽ có con cá tự động mắc câu.” Diệp Lăng Nguyệt cười cười.



Không ngờ rằng lời nói của Diệp Lăng Nguyệt rất nhanh đã trở thành sự thật.



Các nàng thật đúng là câu được một con cá, hơn nữa con cá này lại là con cá lớn.



Lúc Thiếu Bang Chủ của Sơn Hải bang Sa Chiến đi vào trong quán trọ Duyệt Lai, Diệp Lăng Nguyệt và Lam Thải Nhi vốn đứng ở phía trên quan sát nhất thời cũng vực lại tinh thần.



Xem ra, các nàng trước đó đã suy đoán không sai, chuyện này có liên quan với người của Sơn Hải bang.



Trên thực tế, Sa Chiến đã sớm nghe nói có người ra giá cao thu mua Huyền Thiết.



Chẳng qua là lần này, chuyện của Diệp gia chỉ vừa mới xảy ra nên Sa Cuồng ra lệnh trong bang phàm là người có liên quan đến chuyện của Huyền Thiết đều không được tiết lộ ra ngoài.



Sa Cuồng vốn tưởng rằng, hết thảy đều tiến hành theo kế hoạch của hắn, nào ngờ trong giờ phút quan trọng này, chính con trai ruột của hắn lại làm chuyện cản trở hắn.



Sa Chiến vốn là ham ăn biếng làm, ở ngoài thành cùng người khác đánh bạc đã thua hơn mười ngàn lượng hoàng kim.



Đây cũng không phải là lần đầu tiên Sa Chiến thua tiền, mấy lần trước, cha của hắn còn có thể giúp hắn giải quyết, nhưng lúc này đây, hắn cũng không dám nói cho cha ruột của hắn biết.



Trong tay hắn vốn không còn lại bao nhiêu tiền, đúng lúc này liền nghe nói Lầu Cư Kỳ có người ra giá cao thu mua Huyền Thiết nên hắn liền  tìm đến, hắn cũng không ngờ rằng lúc hắn bước vào phòng của vị khách thương kia thì Diệp Lăng Nguyệt và Lam Thải Nhi lại đang ở cách vách nghe lén.