Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 285 : Quà cho sự an ủi của hắn

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Hỏa Diễm Lão Ẩu rất sợ Bạc Tình lại gây họa nên đã ghì chặt cả hai tay của nàng, giống như gà mái cắp con, tóm lấy Bạc Tình lôi đi.



Thiếu Tông chủ đắc tội với Vu Trọng, cần phải nói một tiếng với vợ chồng Tuyệt Tình Tông chủ. Lần này, tuyệt đối không thể để cho Thiếu Tông chủ gây ra họa nào nữa.



Lời đồn quả nhiên không giả, Quỷ đế con người này không những không thể chọc tới cũng càng không thể đụng vào.



“Vu Trọng, có thể hôm nay ta không bằng được ngươi, nhưng rồi có một ngày ta sẽ giết chết ngươi, báo thù cho Thập Tam!” Giọng nói của Bạc Tình, bởi vì phẫn nộ cùng ưu thương nên trong lời nói có phần nghẹn ngào mang theo một chút khàn khàn. Hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ giống như ngày hôm nay, cảm giác mình nhu nhược vô dụng.



Hắn không bảo vệ được Thập Tam, là hắn vô dụng... Vu Trọng, Bạc Tình thề phải giết chết Vu Trọng.



Hỏa Diễm Lão Ẩu hóa thành một hỏa cầu, phong hỏa điện trì rời khỏi Thái Ất Bí Cảnh.



Hạ lão đại cùng Hạ lão tam hai mắt nhìn nhau, đối mặt với thực lực và khí thế củaVu Trọng đều kinh sợ. Bọn họ căn bản không dám động thủ, thậm chí ngay cả dục vọng chạy trốn cũng không có, chỉ có thể trợn trừng mắt nhìn cánh cửa ra khỏi Thái Ất Bí Cảnh cách đó không xa.



Thói đời này là thế nào đây.



Rõ ràng hai người huynh đệ bọn họ hợp lại với nhau đều sắp trở thành người một trăm năm mươi tuổi. Thế nhưng ở trước mặt Quỷ đế Vu Trọng tuổi chỉ bằng cháu chắt của họ, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở.



Nuốt nước miếng, Hạ lão đại mắt nhìn quan tài trong tay Vu Trọng. Bất luận thế nào, sống phải thấy người chết phải thấy xác.



Nếu còn sống bọn họ không gánh vác được trọng trách chăm sóc Thập Tam chu toàn. Nếu chết bọn họ phải nghĩ cách đem quan tài Thập Tam thiếu mang về giao cho người nhà của hắn.



“Quỷ đế đại nhân, Hồng Thập Tam là đi cùng chúng ta tới, có thể đem quan tài của nàng ta giao cho chúng ta không. Chúng ta sẽ tìm cách thích hợp đem quan tài của hắn chở về Hạ Đô.”



“Hừ, nàng thật ra rất thoải mái.” Vu Trọng đem quan tài cầm trong tay, thuận tay ném một cái vứt xuống trước mặt của Hạ lão đại cùng Hạ lão tam.



Thoải mái?



Đám người Hạ lão đại không hiểu nhìn về phía chiếc quan tài kia. Chẳng lẽ nói, Hồng Thập Tam nàng...




Đáng tiếc, Thiên Khuyết bát kiếm bị Vu Trọng cho tế luyện rồi.



Diệp Lăng Nguyệt có chút không cam lòng liếc liếc nhìn Thiên Khuyết bát kiếm sau lưng Vu Trọng. Đáng tiếc, nàng ngay cả một thanh Địa phẩm linh khí còn không có. Ánh mắt Diệp Lăng Nguyệt lén lút, Vu Trọng sao có thể không chú ý tới.



Nhưng coi như là cho Diệp Lăng Nguyệt mượn vài lá gan thì nàng cũng không dám màng tới binh khí của Vu Trọng.



Nam nhân này đúng là Tiểu Cường đánh không chết, lúc trước còn bị thương nặng, làm sao mà quay ngoắt một cái liền như sinh long hoạt hổ.



Diệp Lăng Nguyệt chợt giật mình, nhìn chằm chằm tay Vu Trọng.



“Vu Trọng! Tay ngươi sớm đã không sao rồi! Ngươi lừa ta!”



Người này, rõ ràng là đang trêu đùa nàng, lại còn để cho nàng thiếp thân hầu hạ, làm nữ nô mấy ngày.



Mấy thủ hạ bên dưới Quỷ Đế đều là vẻ mặt khó hiểu.



Quỷ Đế đại nhân bị thương?



Người nào không biết, thể chất Quỷ Đế đại nhân mạnh mẽ không gì sánh được, nếu là bị thương nặng thì nhiều nhất một ngày một đêm là có thể khỏi hẳn.



Thấy Diệp Lăng Nguyệt tức giận đến gương mặt đều phồng lên Vu Trọng cao giọng cười ha hả.



Nói thật, hắn rất nhớ lúc ở Ấn Trung Thiên dáng vẻ muốn giận mà không dám nói của Diệp Lăng Nguyệt.



Tâm trạng khá hơn một chút, Vu Trọng cũng lười tính toán với Diệp Lăng Nguyệt cái nữ nhân bụng dạ hẹp hòi này, cả ngày chỉ tính kế chuyện linh khí và linh dược của mình.



Cũng được, gọi là bồi thường cho nàng một chút, Vu Trọng vung tay lên một cái Niết Bàn Đỉnh liền rơi xuống trên bàn tay của hắn.