Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 286 : Giận dỗi tình nhân nhỏ
Ngày đăng: 13:02 30/04/20
Chỉ thấy tay của Vu Trọng hơi dùng lực một chút, Niết Bàn Đỉnh cứ như một đống bùn bình thường vậy, trong nháy mắt đã hóa thành một cục sắt.
“Giận rồi sao? Tiểu nữ nô của bổn tọa cũng không phải ai muốn làm cũng đều có thể làm. Nể tình ngươi hầu hạ cho ta cũng không tệ, ở đây có một phần Niết Bàn Thiết, coi như là thù lao của ngươi.” Hắn phất ống tay áo một cái, Niết Bàn Thiết liền rơi xuống tay của Diệp Lăng Nguyệt.
Vu Trọng và Diệp Lăng Nguyệt đều đã để ý đến, chiếc Niết Bàn Đỉnh này cũng không phải là vật bình thường, bên trong của nó có một phần lớn Niết Bàn Thiết, với kĩ thuật chiết xuất khi luyện khí của Diệp Lăng Nguyệt đương nhiên có thể lấy khối hỗn hợp Niết Bàn Thiết kia ra.
Hai người giằng co qua lại một lúc, mùi thuốc súng cũng không giảm đi bao nhiêu, nếu như để người khác nghe thấy nhất định sẽ cảm thấy đây giống như là tiểu tình nhân đang giận.
Mấy tên thủ hạ dưới trướng của Quỷ Đế đều sửng sốt.
Tính cách của Vu Trong xưa nay cổ quái khó đoán, chưa bao giờ có người dám đến gần hắn, càng không phải nói đến…một người đàn ông.
Hạ lão đại và Hạ lão tam sau khi nghe xong, ánh mắt đều trở nên sáng ngời.
Bọn họ lần này chính là vì Niết Bàn Thiết mà đến.
Theo cách nói của Vu Trọng thì chính là muốn tặng không cơ hội này cho Diệp Lăng Nguyệt, một cơ hội khiến cho Vạn Bảo Quật phải nợ nàng một ân huệ lớn bằng trời.
“Thế này còn tạm được.” Diệp Lăng Nguyệt miễn cưỡng xem như là tiêu tan lửa giận.
“Quỷ đế đại nhân, chúng ta nên rời khỏi nơi này ngay, lối vào của Thái Ất bí cảnh đã sắp biến mất rồi.” Người của Diêm Điện trong lòng đất đã nhiều ngày qua đều đang đợi Vu Trọng trở về.
Ngay lúc Vu Trong bị phong ấn ở trong Ấn Trung Thiên, ở Hạ Đô đã xảy ra một vài việc.
Tính toán thời gian một chút, “hắn” đã rời khỏi gần một tháng rồi.
Đám người của Phượng phủ kia nếu còn không tìm được “hắn”, chỉ sợ là sẽ bẩm báo với vị kia của Bắc Thanh.
Bắc Thanh đế…trong con ngươi của Vu Trọng xuất hiện một tia âm u, hắn không nói thêm lời nào nữa, biến mất trong nháy mắt.
Đám người của Diên Điện trong lòng đất cũng hóa thành một làn khói, biến mất không hình không bóng.
“Ta nghe nói là thái bảo của thái tử rất uy phong, hay là thái tử hãy phong cho ta làm cái chức thái bảo đó, thấy thế nào?” Diệp Lăng Nguyệt cong môi lên, cười nhạt vài tiếng.
Thái bảo của thái tử chính là quan nhất phẩm, Hồng thái tử căn bản không có quyền lực đó, càng không cần nói đến việc bây giờ thái bảo Hồng Phóng vẫn đang là ân sư của thái tử, Hồng thái tử nếu như phong cho Hồng Thập Tam làm thái bảo, việc đó có khác gì là tự bắt nạt mình.
Hồng thái tử xem như đã hiểu, tên Hồng Thập Tam này căn bản không hề muốn đi theo nương tựa hắn, rõ ràng là đang có ý định khiêu khích.
“Hồng Thập Tam, khẩu vị của ngươi cũng thật là lớn, ngươi mà cũng xứng làm thái bảo của thái tử sao.” Khuôn mặt tuấn tú của Hồng Thập Tam tức giận đến nỗi trắng bệch, tên Hồng Thập Tam đáng chết này có tư cách gì mà dám đứng ngang hàng với cha của hắn chứ.
“Thái tử, tên này rõ ràng là đang khiêu khích, hắn ra tay độc ác, lại cấu kết với Ma Tông, sau này nhất định sẽ là một mối bất lợi đối với triều đình.” An Quốc Hầu và Nhạc lão phải chặt đứt cánh tay, tuy là sau khi trải qua băng bó thì vết thương đã không còn đáng lo ngại nhưng hai người sau khi chặt cánh tay thì thực lực cũng bị giảm đi rất nhiều.
Vừa nhìn thấy tên đầu sỏ gây ra chuyện này – Hồng Thập Tam thì hai người liền nóng nảy xông lên phía trước.
“Hồng Thập Tam, bổn thái tử hỏi ngươi thêm một lần nữa, ngươi có đồng ý đầu quân cho triều đình và thuần phục bổn thái tử hay không?” Tính nhấn nại của Hồng thái tử cũng sắp không còn chịu được nữa.
“Ngươi! Không! Xứng!” Diệp Lăng Nguyệt lạnh lùng nói ra ba chữ khiến cho sắc mặt của Hồng thái tử trở nên vô cùng khó coi.
“Giết hắn!”
Nếu như không tình nguyện cho hắn dùng thì chỉ còn một con đường chết.
Hồng thái tử tức giận, hai gã phía sau lưng hắn An Quốc Hầu và Nhạc Lão, thân ảnh vô cùng nhanh, giống như hai con chim ưng đang săn mồi mà lao đến.
Đôi mắt của An Quốc Hầu nhìn chằm chằm vào Hồng Thập Tam, nở một nụ cười độc ác.
“Tiểu súc sinh, bổn hầu nhất định sẽ đánh gãy hai chân hai tay của ngươi, đến bù cho cánh tay đã bị chặt đứt của bổn hầu.
Đối mặt với khí thế bức người của Nhạc Lão, Hạ lão tam lập tức hành động, hắn đi nhanh một bước, thân hình che ở phía trước người của Diệp Lăng Nguyệt.
“Từ lâu đã nghe nói tu vi của An Quốc Hầu nổi tiếng khắp Hạ Đô, lão tam của Hạ gia hôm nay cũng muốn lĩnh giáo một chút.