Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 39 : Trúng độc, cưỡng hôn (hạ)

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Hắn càng mệnh lệnh, Diệp Lăng Nguyệt càng không chịu nhả ra. Còn tiếp tục như vậy, nam nhân đeo mặt nạ vàng không chút nghi ngờ hắn sẽ bị nàng cắn đứt một miếng thịt.



Hắn bóp chặt cằm Diệp Lăng Nguyệt, dùng lực kéo nàng ra.



Thấy Diệp Lăng Nguyệt há miệng còn muốn cắn tiếp, nam nhân không hề do dự cắn lên môi nàng.



Ngay lúc đôi môi hai người chạm vào, Diệp Lăng Nguyệt kinh ngạc mở to mắt. Nàng cố sức cắn chặt răng khiến cho hàm răng của hai người va vào nhau.



Răng của nam nhân này làm bằng sắt sao? Diệp Lăng Nguyệt bị đau mà buông lỏng miệng, nam nhân đeo mặt nạ vàng liền thừa cơ tách hai hàm răng của nàng ra.



Mùi máu tanh nồng lập tức tràn ngập trong khoang miệng. Nam nhân đeo mặt nạ vàng biết đó là mùi máu của chính hắn.



Nữ nhân này thật hung dữ!



Đã vậy nàng còn không biết  điều mà không ngừng giãy giụa dưới thân hắn.



Chẳng qua chỉ là một thân thể còn chưa trưởng thành, bình thường hắn ngay cả nhìn cũng không nhìn đến. Thế nhưng đối với người đang bị trúng độc của Xích Dương tố như hắn mà nói thì đó là một sự dụ hoặc rất lớn.



Chất độc lan tràn trong cơ thể hắn có thể sánh bằng loại mị dược (1) cực mạnh, càng dùng nguyên lực áp chế thì phản ứng lại càng mãnh liệt. Hắn đã có thể cảm nhận được cảm giác nóng bỏng từ bụng dưới xông lên.



Lúc này Diệp Lăng Nguyệt cũng cảm thấy không ổn. Thân thể của nam nhân kia đột nhiên trở nên rất nóng, nóng hệt như một khối sắt nung đỏ, ánh mắt cũng cực kỳ đau đớn.



Diệp Lăng Nguyệt kinh ngạc đến quên cả giãy giụa. Không lẽ hắn trúng độc sao?



Thân thể của nam nhân đeo mặt nạ vàng chợt cứng lại. Bên trong đôi môi mềm mại kia có thứ gì đó ngọt ngào lấn át mất mùi máu tanh trong miệng hắn, mùi hương thơm mát trong trẻo tựa như tuyết bị hòa tan mang theo cảm giác tê dại từng chút từng chút một truyền đến cơ thể của hắn, khiến hắn cảm thấy thoải mái không nói nên lời.



Chất độc của Xích Dương tố dường như cũng dịu lại rất nhiều.



Diệp Lăng Nguyệt đột ngột giãy mạnh, thế nhưng thân thể nam nhân nặng như một bức tường đè chặt người nàng.



“Ưm.” Đang lúc Diệp Lăng Nguyệt chuẩn bị cắn đứt đầu lưỡi của hắn, nàng cảm giác tay phải của mình đụng trúng cái gì đó.




Diệp Lăng Nguyệt không hề biết, trong hai ngày nàng mất tích, trên núi Thất Tinh đã trở nên vô cùng hỗn loạn.



Hai ngày trước, Ngân Trảo Ưng Vương xuất hiện, Tống Nghiễm Nghĩa cùng Diệp Lăng Nguyệt rơi xuống vách núi, mấy người của Diệp gia đều cho rằng nàng đã chết.



Người của Tống gia bởi vì cái chết của Tống Hãn mà phát sinh xung đột với Diệp gia, Diệp Thánh còn bị thương. Nếu không có Liễu trấn trưởng đứng ra, sự rằng sẽ xảy ra án mạng.



“Tống Nghiễm Nghĩa, ngươi hại chết Lăng Nguyệt, Diệp gia chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Một cánh tay của Diệp Thánh đã bị thương, trong lòng hắn cũng hối hận không thôi. Nếu không phải hắn bị dẫn dắt rời đi, Lăng Nguyệt biểu muội cũng sẽ không chết.



“Tống Hãn cũng chết, hắn là đệ đệ ruột của ta, là thiếu gia chính quy của Tống gia. Diệp Lăng Nguyệt là cái thá gì, chẳng qua chỉ là một tiện chủng không ai cần.” Tống Nghiễm Nghĩa đau lòng vì mất đi đệ đệ, đôi mắt cũng tức giận đến đỏ cả lên.



Trong lòng Tống Nghiễm Nghĩa cho rằng chuyện lần này hắn đã thu xếp vô cùng chu đáo ổn thỏa. Cái chết của Tống Hãn nhất định là do Diệp gia giở trò.



“Hai vị hiền chất đừng cãi vã nữa. Cái chết của Tống thiếu gia cùng Diệp cô nương đều do ngoài ý muốn. Vách núi này rất sâu, lại có nhiều Ngân Trảo ưng sinh sống dưới đó, lúc này không tiện tìm kiếm. Hay là chúng ta đợi Sơn Thú kết thúc rồi tập hợp thêm người xuống đó tìm kiếm đi.”



Tuy rằng đã trấn an được người của hai nhà, thế nhưng bởi vì Diệp Lăng Nguyệt mất tích, Diệp Thánh lại bị thương, tinh thần của Diệp gia giảm sút rất nhiều. Đến buổi trưa ngày thứ ba, biểu hiện của Diệp gia trong kỳ Sơn Thú đã không bằng lúc trước nữa.



Còn hơn một canh giờ nữa mới đến giữa trưa, những người tham gia Sơn Thú cũng đều lục tục quay về.



***



(1) Mị dược: tương đương với xuân dược, nghĩa là thuốc kích thích.



(2) Đỉnh tức: tức nghĩa là hơi thở, đỉnh tức là hơi thở của cái đỉnh.



(3) Nhất báo hoàn nhất báo: hiểu theo đúng nghĩa đen là ta trả thù ngươi một lần ngươi cũng trả thù ta một lần, coi như hòa nhau.



(4) Vô thanh vô tức: không phát ra tiếng động.



(5) Nhân họa đắc phúc: gặp may mắn trong tai họa.