Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 914 : Trở thành nô bộc của nàng
Ngày đăng: 13:11 30/04/20
Tử Đường Túc đang giao đấu với lão đại tam yêu cũng phát hiện Tịch Diệt Tháp có khác thường, lúc định thần lại thì Tịch Diệt Tháp đã bay vọt lên trời.
Hắn tuyệt đối không thể ngờ được Tịch Diệt Tháp của mình lại có ngày bị phá, xét cho cùng thì Diệp Lăng Nguyệt bị nhốt ở Tịch Diệt Tháp chẳng qua là một người ngay cả sức mạnh Luân Hồi cũng không có.
Tử Đường Túc kinh hãi, hắn theo bản năng muốn nhìn cho kỹ. Nhưng đúng vào lúc này, một vòng thế công của lão đại tam yêu lại đánh tới, Tử Đường Túc bắt buộc tạm thời thu Tịch Diệt Tháp lại, đánh nhau tiếp với lão đại tam yêu.
Trùng Bảo rơi xuống trên mặt đất, lúc này có một cái tay nhặt nó lên. Chủ nhân của cái tay đó có một đôi con ngươi tựa như trăng non. Lúc này trong đôi tròng mắt đó là một vùng sâu thẳm. Đôi mắt như vậy khiến cho Trùng Bảo có hơi thất thần trong trong tích tắc.
Nam thần?
Ôi, không đúng chỉ là tương tự mà thôi. Trong vẻ lạnh lùng mang theo một chút kiên cường, cực kỳ giống vị nam thần mà Trùng Bảo đã từng gặp trong Thần Điện. Trùng Bảo thậm chí quên mất chính mình đang gặp phải hiểm cảnh. Nó nhìn Diệp Lăng Nguyệt đi ra từ trong Tịch Diệt Tháp cứ như mất hồn vậy.
Tuy đã thấy Diệp Lăng Nguyệt lâu rồi, thế nhưng Trùng Bảo lại cảm thấy Diệp Lăng Nguyệt đi ra từ Tịch Diệt Tháp hoàn toàn khác với trước đó. Dung mạo của nàng vẫn tuyệt mỹ như trước. Gương mặt trắng sứ không tỳ vết, dáng người thướt tha mềm mại.
Từng sợi khí tức giống như sương mù màu trắng đen vấn vít ở cổ tay và quanh người. Loại cảm giác đó giống như nàng không phải là bước ra từ Tịch Diệt Tháp mà là đi ra từ trong Thần Cảnh. Sau khi Diệp Lăng Nguyệt nhặt Trùng Bảo lên thì tiện tay bỏ vào trong túi Càn Khôn Tử Kim. Đôi mắt đẹp di chuyển, liếc nhìn Hỗn Nguyên Lão Tổ.
“Diệp Lăng Nguyệt, người ta tìm chính là ngươi.” Hỗn Nguyên Lão Tổ nhìn thấy động tĩnh Tịch Diệt Tháp lớn như thế thì cũng kinh ngạc.
Càn Đỉnh màu đen đang xoay tròn giữa không trung, luyện hóa nguyên đan của Hỗn Nguyên Lão Tổ. Từ từ, trong đôi mắt giảo hoạt của Hỗn Nguyên Lão Tổ đó, thần thái biến mất từng chút một.
Nguyên đan đối với Hỗn Nguyên Lão Tổ cấp Chủ Thần mà nói, không chỉ là nơi chứa một thân tu vi, mà còn là nơi chứa thần hồn của hắn. Sức mạnh Càn Đỉnh nhỏ bé, đỉnh tức màu đen tựa như tằm nhả tơ đang ăn nguyên đan của Hỗn Nguyên Lão Tổ.
Sau khi bị Càn Đỉnh luyện hóa từ từ, thần thức của Hỗn Nguyên Lão Tổ mơ hồ từng chút một. Đến cuối cùng, đôi mắt của ông ta đờ đẫn giống như cái xác không hồn vậy, đi tới trước mặt Diệp Lăng Nguyệt.
Làm một động tác khiến cho Nam Cửu hòa thượng và Trùng Bảo đều kinh ngạc ngây người, Hỗn Nguyên Lão Tổ thân là lão tổ lập nên Hỗn Nguyên Tông, vậy mà đầu gối mềm nhũn, quỳ gối thẳng tắp trước mặt Diệp Lăng Nguyệt, cung kính gọi một tiếng.
“Bái kiến chủ nhân.”
Hỗn Nguyên Lão Tổ cứ như vậy mà trở thành đan khối (con rối) thứ nhất của Diệp Lăng Nguyệt.
Cái gọi là đan khối chính là luyện hóa nguyên đan hoặc thần hồn của võ giả hoặc là phương sĩ, khiến hắn đi theo mình. Đan khối sẽ tuyệt đối phục tùng đối với mệnh lệnh của chủ nhân.
Ai có thể ngờ được, ở trong Tịch Diệt Tháp, khoảnh khắc mắt thấy thân xác của Phượng Tân và Vu Trọng bị Yêu Tộc xé xác ăn, Diệp Lăng Nguyệt trong lúc đau buồn đến cực điểm lại có đột phá, sau khi dùng Càn Đỉnh kế thừa “luyện đan” và “tinh luyện” thì đã lại lĩnh ngộ thêm đỉnh kỹ “luyện khôi” mới.