Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 915 : Mạt nhật yêu dương
Ngày đăng: 13:11 30/04/20
Một khắc trước Diệp Lăng Nguyệt vẫn còn ác chiến sinh tử với Hỗn Nguyên Lão Tổ. Một khắc sau Hỗn Nguyên Lão Tổ đã ngoan ngoãn theo sau lưng Diệp Lăng Nguyệt như hình với bóng giống như nô bộc. Nam Cửu hòa thượng rất nghi hoặc.
Thân là sư đệ chưởng môn Nam Vô Sơn, Nam Cửu xưa nay dù đã thấy nhiều lần luyện đan luyện khí. Chuyện luyện chế thần hồn của người thành con rối thì ông ta cũng không phải thấy lần đầu. Trong tam tông, hoặc giống như là Đan Cung Chi Lưu trước đó, ở giữa tầng cao cũng đều sẽ có sự tồn tại của đan khối thậm chí là khí linh.
Thế nhưng những thứ đó đều là võ giả bình thường hoặc là phương sĩ, chứ như Diệp Lăng Nguyệt trực tiếp đem Hỗn Nguyên Lão Tổ đã thành Thần luyện thành con rối thì chưa từng thấy bao giờ. Huống hồ, thời gian Diệp Lăng Nguyệt luyện rối cực ngắn.
Nam Cửu hòa thượng thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ. Ông nhớ lờ mờ rằng lúc đó hình như đã xuất hiện một cái đỉnh nhỏ màu đen. Đỉnh nhỏ đó hút nguyên đan của Hỗn Nguyên Lão Tổ vào trong. Nhưng khi ông muốn nhìn rõ ràng hơn thì đỉnh nhỏ đó đã biến mất rồi.
Diệp Lăng Nguyệt căn bản không có thời gian giải thích nhiều với Nam Cửu hòa thượng. Nàng đã luyện hóa Hỗn Nguyên Lão Tổ, một người một rối lập tức ngoi lên, lướt về phía hai tên yêu.
“Thả chàng ấy ra!”
Hai tên yêu đang muốn xé thân xác của Vu Trọng ra, chợt nghe thấy một hồi quát bên tai.
Lại phát hiện một thiếu nữ trẻ tuổi đứng ở trên không, gió mạnh trên cao thổi mái tóc đen của nàng tựa như rắn múa, bên cạnh thiếu nữ còn có Hỗn Nguyên Lão Tổ.
Hai tên yêu mặc dù không biết Diệp Lăng Nguyệt, nhưng đã phát hiện khí tức tùy tùng Hỗn Nguyên Lão Tổ bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt. So với lão đại nhà mình cũng không hề kém cạnh, chúng cũng biết đối phương không phải kẻ yếu.
“Chậc chậc, tình nhân của tiểu tử này tới rồi.”
Nói là chậm nhưng lại là nhanh, lão nhị và lão tam của tam yêu tóm chặt thân xác của Vu Trọng, xé rách.
“Ha, muốn nuốt thân xác của bổn tọa, dựa vào hai ngươi vẫn không xứng.”
“Phượng Tân... Vu Trọng?”
Diệp Lăng Nguyệt gọi nhỏ nhẹ.
Giọng nói của nàng còn kèm theo một chút nghẹn ngào. Lúc nàng gọi tên, đóa hoa Tịch Nhan Vương trong tay đó đang lưu động ám hương. Vu Trọng ánh mắt trống rỗng vô thần, trong ánh mắt lóe lên một tia sáng dịu dàng.
Thân thể của hắn khẽ run lên, bước chân dường như có chuyển động nhẹ một chút. Nhưng đúng vào lúc này, mặt trời màu đen đã phát ra một vùng tia sáng giá lạnh. Nó cũng đã phát hiện Tịch Nhan Vương trong tay Diệp Lăng Nguyệt.
Vật hình dải giết chết hai yêu trước đó đã tăng vọt vài phần. Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới nhìn rõ, những vật hình dải màu đen đó lại là một lượng lớn dây mây. Những dây mây đó là dùng yêu lực ngưng tụ thành, có thể dài có thể ngắn.
Sau khi chúng hút lấy yêu lực của hai tên yêu thì bỗng chốc lại tăng vọt lên rất nhiều. Diệp Lăng Nguyệt phân biệt kỹ, phát hiện những dây mây màu đen đó rất giống với những dải hoa văn đồ đằng thần bí xuất hiện trên bề mặt thân thể mỗi lần Phụng Tân phát bệnh.
Trên toàn bộ mặt trời màu đen đã mọc ra hàng trăm yêu mây, những yêu mây đó chuyển động bên cạnh mặt trời màu đen, tựa như một con nhện khổng lồ đang ểnh bụng.
“Kẻ địch, kẻ địch, tiêu diệt nàng ta.”
Có lẽ đã phát hiện ảnh hưởng của Diệp Lăng Nguyệt đối với Vu Trọng, hoặc là muốn cướp đoạt Tịch Nhan Vương trong tay Diệp Lăng Nguyệt, những yêu mây màu đen đó phá không mà ra, đánh về phía Tịch Nhan Vương trong tay Diệp Lăng Nguyệt.
Yêu mây đó vô cùng sắc bén, phía trên phủ đầy gai ngược kịch độc, chúng vừa mềm mại nhưng chớp mắt thì đã quấn về phía cổ tay và cổ chân của Diệp Lăng Nguyệt. Yêu mây đó còn chưa chạm đến Diệp Lăng Nguyệt thì nàng đã cảm thấy một trận đau rát da thịt, có thể thấy sự lợi hại của sức mạnh thế công của yêu mây đó.
Phản ứng của Diệp Lăng Nguyệt cũng không chậm, bàn tay nàng khẽ lật, trong tay đang cầm lấy Thư Kiếm Cửu Long Ngâm.Cửu Long Ngâm rực rỡ ánh sáng lạnh, chỉ nghe thấy mấy tiếng xoẹt xoẹt, lóe lên bay qua, chém về phía những yêu mây đó.