Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 925 : Hành trình tìm kiêm ký ức
Ngày đăng: 13:11 30/04/20
Lăng Nguyệt, xin lỗi, nếu ta biết đêm đó muội và Phượng Tân nguy hiểm như vậy thì ta sẽ không ngăn cản Diêm Cửu.” Lam Thái Nhi nói đến đây thì đã khóc nghẹn.
Diệp Lăng Nguyệt ôm nàng ta vào trong lòng, nhỏ nhẹ khuyên giải an ủi.
“Thái Nhi tỷ tỷ, tỷ đừng tự trách, việc này không trách tỷ. Tình hình đêm đó, dù là Diêm Cửu có đến thì cũng chỉ là hi sinh thêm một tính mạng mà thôi.” Chính tà không thể cùng tồn tại, chân thân của Phượng Tân và Vu Trọng là Yêu Tổ, thân phận của Diêm Cửu so ra cũng không thấp.
Nếu Diêm Cửu đuổi tới, chỉ e cũng sẽ bị Tứ Phương Phong Ma Trận trấn áp.Diệp Lăng Nguyệt không muốn đứa con trong bụng của Lam Thái Nhi vừa ra đời đã không còn cha.Vả lại, Diệp Lăng Nguyệt cũng lờ mờ đoán ra được việc rời đi của Diêm Cửu chắc hẳn có liên quan đến cái chết của Phượng Tân.
Sau khi Diêm Cửu đi, Lam Thái Nhi vẫn buồn bã một thời gian. Nàng ấy lại càng không dám đem chuyện Diêm Cửu là yêu nói với hai vợ chồng Lam Ứng Vũ, chỉ có thể một mình nuốt sự đau khổ vào trong bụng. Lúc này, vợ chồng Lam gia vẫn đang hận chuyện của Diêm Cửu.
“Lăng Nguyệt, chỗ ta còn có một lá thư mà Diêm Cửu đưa cho muội, ta vẫn luôn không dám xé ra.” Lam Thái Nhi thấy Diệp Lăng Nguyệt không trách mình thì trong lòng hơi thoải mái một chút, nàng ta lấy ra một lá thư.
Diệp Lăng Nguyệt vội mở thư ra. Sau khi xem xong nội dung trên thư, sắc mặt Diệp Lăng Nguyệt trầm xuống vài phần. Lá thư này của Diêm Cửu lại nói với Diệp Lăng Nguyệt, hắn trở về Yêu Giới quả thực là vì tìm cách giúp Yêu Tổ trùng sinh.
Hắn nói với Diệp Lăng Nguyệt, một khi hắn tìm được cách thì sẽ quay về đại lục Thanh Châu. Trong thời gian hắn không có mặt, hắn nhờ Diệp Lăng Nguyệt thay hắn chăm sóc tốt cho Lam Thái Nhi. Trong thư, không đề cập đến ngày Diêm Cửu quay về, lại càng không có nói cụ thể cách giúp Phượng Tân và Vu Trọng hồi sinh.
Diệp Lăng Nguyệt nắm lấy thư, trong lòng vẫn nặng trĩu. Hồi lâu sau, nàng khuyên Lam Thái Nhi quay về nghỉ ngơi trước, rồi một mình ngồi ở trong phòng.Tịch Nhan Vương trong tay vẫn vô cùng rực rỡ, trong lòng Diệp Lăng Nguyệt thì lại là một mảng mờ mịt.
Đến ngày hôm sau, khi đám người Diệp Hoàng Ngọc đến tìm Diệp Lăng Nguyệt thì phát hiện trong phòng không một bóng người, Diệp Hoàng Ngọc chỉ phát hiện một lá thư trên bàn làm việc.
“Mẫu thân, các vị trưởng bối, bằng hữu thân thiết
Khi nhìn thấy lá thư này thì con đã rời đi rồi. Cái chết của Phượng Tân ảnh hướng quá lớn đến con. Con gái nhất thời cũng không thể chấp nhận. Nhưng mọi người yên tâm, con sẽ không làm chuyện ngốc nghếch.
Hai người một thú, bất giác đã đến chỗ Phượng phủ ngày xưa. Toà biệt viện đó của Phượng phủ vẫn tọa lạc ở đó, cảnh sắc không có gì thay đổi. Diệp Lăng Nguyệt đứng ở trong đường hầm, lấy một con hạc nhỏ từ trong ngực. Đó là con hạc nhỏ mà nàng và Phượng Tân sử dụng khi gặp nhau lần thứ hai. Chỉ đáng tiếc, hạc vẫn còn nhưng mọi thứ đã là vật còn người mất rồi.
Biển hiệu “Phượng Phủ” vốn dĩ treo trên cổng phủ đã bị đổi rồi. Ngoài cửa, mấy gia đinh dáng vẻ như bảo vệ phủ đang đứng. Diệp Lăng Nguyệt dắt ngựa, đứng từ xa, nhất thời có cảm giác tựa như cách một đời vậy.
Chính vào lúc nàng quay người chuẩn bị rời khỏi thì trong phủ đột nhiên nhảy ra một cái bóng vàng. Bóng vàng đó chồm thẳng về phía Diệp Lăng Nguyệt.
“Chít chít (huynh đệ Đại Hoàng)”
Tốc độ của bóng vàng đó rất nhanh, có thể sánh với linh thú cao cấp thông thường. Lúc Diệp Lăng Nguyệt đang thấy lạ, trong Hạ Đô từ lúc nào đã nuôi linh thú cao cấp thì Tiểu Chi Ước vốn đang nằm trong lòng của Tiểu Ô Nha khẽ cơ trí. Vút một tiếng đã nhảy lên, một cái bay chồm bổ nhào về phía bóng vàng đó.
Diệp Lăng Nguyệt nhìn kỹ lại, phát hiện kẻ chồm lên đó chính là Đại Hoàng mà năm xưa mình để lại ở Diệp gia. Đại Hoàng sao lại ở đây?
Diệp Lăng Nguyệt kinh ngạc. Bỗng thấy trong cổng phủ đi ra mấy người, người đi đầu lại là biểu tỷ của mình Diệp Ngân Sương.
“Lăng Nguyệt muội muội, sao lại là muội?”
Diệp Ngân Sương vừa thấy Diệp Lăng Nguyệt thì trên khuôn mặt tròn lập tức nở nụ cười.
Sau khi Diệp Lăng Nguyệt đi, Đại Hoàng vẫn luôn do Diệp Ngân Sương huấn luyện chăm sóc. Thường ngày, Đại Hoàng cũng rất ngoan ngoãn. Hôm nay, Diệp Ngân Sương đang định thả nó ra thì ai ngờ Đại Hoàng bỗng nhiên nhảy tót ra ngoài cứ như phát cuồng.
Diệp Ngân Sương đi theo ra thì mới phát hiện, Diệp Lăng Nguyệt và Tiểu Chi Ước đã quay về. Diệp Ngân Sương không nói thêm nữa, đi lên kéo chặt Diệp Lăng Nguyệt. Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới phát hiện, thì ra chủ nhân mới của căn biệt viện này của Phượng phủ lại chính là Diệp gia chuyển nhà đến Hạ Đô.