Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 938 : Một nửa thiên sứ một nửa ác ma
Ngày đăng: 13:11 30/04/20
Sắc mặt công chúa Thanh Phong vốn dĩ thất vọng, ở khoảnh khắc nhìn thấy đứa nhỏ đó thì cứ như bầu trời vừa tạnh sau cơn mưa, bỗng chốc xuất hiện thần thái.
Phượng Lan cũng bất giác nhìn đứa bé trai lâu hơn, khi nhìn thấy đứa nhỏ thì cả người ông ấy cũng hóa đá rồi.
Đây đây đây, chẳng phải là con trai của ông ấy đó ư!
Hai vợ chồng giương mắt đờ đẫn, nhưng ngay lập tức công chúa Thanh Phong đã khóc nức nở một cách kích động.
"Là Tân nhi? Chàng nhìn đôi mắt và mũi miệng đó, nó là con trai của chúng ta."
Nói rồi, công chúa Thanh Phong chạy đến chỗ đứa bé một cách hưng phấn, cứ như nhận được bảo vật quý giá vậy.
Phượng Lan là đàn ông, ông ấy tuy cũng rất kích động nhưng chung quy vẫn rất thận trọng.
"Diệp nha đầu, đứa bé này rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Nếu không phải đứa bé quả thực quá giống với Phượng Tân lúc nhỏ, Phượng Lan thật sự cho rằng Diệp Lăng Nguyệt là vì an ủi công chúa Thanh Phong mà tìm ở đâu đó một đứa trẻ để đối phó qua loa với hai vợ chồng họ.
Đứa bé thanh tú như vậy cũng chỉ có là cốt nhục của Phượng gia họ thôi.
"Con cũng không biết giải thích làm sao, nhưng trong thân thể của đứa bé này quả thực có nguyên thần của Phượng Tân và Vu Trọng. Vị thế ngoại cao nhân đó nói trong quá trình luyện hóa thân xác đã xảy ra một vài vấn đề, nhưng thân thể của đứa bé rất mạnh khỏe." Diệp Lăng Nguyệt khó nói hết trong một lời.
Thực ra nàng mới là người vướng mắc, thậm chí nàng cũng không biết nên làm sao đối diện với đứa bé này.
Điều duy nhất đáng vui mừng là thân thể của đứa bé rất khỏe mạnh.
Ít nhất thì nó không giống như Phượng Tân năm đó, chịu đựng sự giày vò của chứng hàn.
Từ một người trưởng thành bỗng chốc trở thành một đứa bé sơ sinh, chuyện như vậy bày trước mặt ai cũng đều không thể chấp nhận.
Duy nhất chỉ có công chúa Thanh Phong là không hề để ý.
Dù là lúc ngủ thì đứa nhỏ vẫn tóm chặt cánh tay của Diệp Lăng Nguyệt, có thế nào cũng không chịu thả tay ra.
Công chúa Thanh Phong và Phượng Lan nhìn nhau một cái.
"Diệp nha đầu, về tên của đứa bé này thì ta và Phượng Lan đã bàn bạc rồi, vẫn là do con đặt vậy."
Công chúa Thanh Phong cũng biết, đứa bé này không chỉ là Phượng Tân, trong cơ thể của nó còn có nguyên thần của Vu Trọng.
Đối với Vu Trọng, tình cảm của công chúa Thanh Phong vẫn luôn rất phức tạp.
Đầy trong ý thức, bà ấy cảm thấy Phượng Tân mới là con trai bà, nhưng không thể không phủ nhận rằng mấy năm nay nếu không phải vì sự che chở của Vu Trọng thì Phượng Tân sớm đã chết đi vô số lần rồi.
Đứa con này cũng là con của bà.
Vì vậy, đứa bé mới sinh dù là tên Phượng Tân hay là tên Vu Trọng đều không thích hợp, nó cũng không còn là Phượng Tân của Phượng Phủ hay là Vu Trọng của Diêm Điện dưới đất nữa.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là do Diệp Lăng Nguyệt đặt tên là tốt nhất.
Diệp Lăng Nguyệt do dự một chút.
Đứa bé này là sự hồi sinh của Phượng Tân và Vu Trọng, Niết Bàn tái sinh, tất cả đều nên là mới, nàng có phải cũng nên cho nó một cái tên hoàn toàn mới không.
"Con đã nghĩ rồi, cứ gọi nó là Đế Tân đi."
Thực lực của Quỷ Đế, mưu kế ứng biến của Phượng Tân, nàng hi vọng đứa nhỏ này tương lai có thể sở hữu ưu điểm của Vu Trọng và Phượng Tân, đồng thời có thân thể khỏe mạnh, cả đời này không còn chịu sự quấy rầy của đau đớn bệnh tật và âm mưu nữa.
"Được, từ nay về sau nó tên là Đế Tân." Công chúa Thanh Phong gật gật đầu. "Ngoài ra, Lăng Nguyệt, hai vợ chồng chúng ta đã quyết định rồi, tiểu Đế Tân sau này cứ giao cho con nuôi nấng."