Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 946 : Thần y vừa ra tay

Ngày đăng: 13:11 30/04/20


Trên dãy núi là gió mạnh từng cơn, phía dưới là Khe Ngân Hà sóng dữ cuồn cuộn ngất trời.



Nhìn thi thể bị sóng biển nuốt chửng, mắt của Diệp Lăng Nguyệt tối lại.



Dù không tàn sát lẫn nhau, nhưng tính tàn khốc khi Cô Nguyệt Hải tuyển chọn đệ tử vượt xa so với Thiên Hạ Đệ Nhất Rèn.



Bởi vì mỗi người phải làm đấu tranh, không phải với người khác mà là với nỗi sợ hãi trong lòng mình.



"Á—Đám ác quỷ các người, Cô Nguyệt Hải gì chứ, danh môn chính phái gì chứ, đều là chó má."



Thần kinh kéo căng đến cực độ, một võ giả bỗng nhiên nổi cuồng tính, chồm về phía mấy đệ tử đó của Cô Nguyệt Hải.



Tên đệ tử đứng đầu đó thân hình chạy lùi vài bước, thiếu niên phát cuồng chồm hụt, thân thể giống như lá rơi nhanh chóng ngã xuống, mắt thấy sắp ngã về phía Khe Ngân Hà.



Mấy đệ tử vây xem đối mặt với tình cảnh như vậy lại không có một chút biểu cảm đồng tình nào, trong mắt một vùng băng lạnh. Rõ ràng đối với tất cả những chuyện xảy ra hôm nay, bọn họ đều đã luyện thành thói quen rồi.



Tuyển chọn lần đầu của Cô Nguyệt Hải đại khái có thể loại bỏ một phần mười số người, còn tuyển chọn lần hai của vòng thứ hai lại có thể loại bỏ bảy phần mười số người.



Hai mươi mấy ngày trôi qua rồi, đệ tử có thể thuận lợi vượt qua tuyển chọn lần hai của Khe Ngân Hà nhiều nhất không quá hai mươi người.



Trước mắt người trên con thuyền này cũng không ngoại lệ.



Mắt thấy thiếu niên đó sắp đi lên vết xe đổ, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ giống như thiếu nữ kia, tất cả mọi người đều không chịu được nên quay đầu đi chỗ khác.



Nhưng đúng vào lúc này, bỗng có một bóng người nhảy mạnh ra.



Bóng người đó thân thủ mạnh mẽ, đạp đạp mấy cái, dưới chân sinh ra một luồng niêm lực, thân thể bám vào trên vách núi, dùng sức chụp tới, giữ lại thiếu niên đó.



Lại thấy bóng người tung mình mấy cái, người đã từ bên mép dãy núi dốc đứng quay người đứng lên, hai cánh tay khẽ vỗ tựa như một chú chim yến con, người đã rơi về lại trên dãy núi.




"Chúng ta chọn ra một người, đem xích sắt cột chặt lên người hắn, để hắn đi vào Khe Ngân Hà trước, nếu gặp phải nguy hiểm thì người xuống dưới sẽ lập tức kéo sợi xích một cái, người bên trên sẽ hợp lực kéo hắn lên. Nếu mọi việc bình an thì kéo sợi xích hai cái." Diệp Lăng Nguyệt sau khi luyện chế xong dây xích thì tuyên bố với mọi người.



Khe Ngân Hà với vai trò là sát hạch lần hai của Cô Nguyệt Hải, nhìn qua khí thế hung hăng, nhưng nếu nó là một loại sát hạch thì chắc chắn là có thể vượt qua được.



Chỉ là dây xích đã được luyện chế ra, nhưng ai là người đầu tiên xuống dưới thì mới là vấn đề.



Khoan nói độ dài dây xích có đủ hay không, ở dưới Khe Ngân Hà có lẽ còn ẩn giấu hải thú.



Vì vậy nhất thời cũng không có ai dám chủ động lên trước, thử xuống dưới đầu tiên.



Thấy mọi người đều có vẻ mặt sợ hãi, Diệp Lăng Nguyệt nhíu mày.



"Như vậy đi, ta xuống dưới đầu tiên, La Y, cô giúp ta chăm sóc tốt cho Tiểu Đế Tân."



"Sao vậy được, một cô gái như cô đơn độc xuống dưới quá nguy hiểm rồi. Mọi người nói có phải không?" La Y không tán thành, nhưng nàng ta vừa hỏi mọi người thì mọi người đều không lên tiếng, khiến La Y tức đến nỗi suýt chút nữa đã nổi giận.



"Ê a—"



Những người khác không lên tiếng, ngược lại là Tiểu Đế Tân trước đó đang ngủ sâu đã tỉnh dậy.



Sau khi hắn phát hiện mình không ở cạnh Diệp Lăng Nguyệt thì lập tức trở nên nóng nảy, lắc tới lắc lui trong sọt tre cứ như đang kháng nghị, giống như chú cá chạch vậy, La Y căn bản không cõng được hắn.



Cứ như vậy, Diệp Lăng Nguyệt cũng không yên tâm để một mình Tiểu Đế Tân ở lại trên dãy núi.



"Ta mang theo nó cùng xuống dưới vậy."



Nói rồi, Diệp Lăng Nguyệt bế Tiểu Đế Tân, tên nhóc vừa về đến bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt thì cái miệng nhỏ lập tức ngậm chặt lại như hến, dính lấy Diệp Lăng Nguyệt không buông.