Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 951 : Tuyển chọn cuối cùng
Ngày đăng: 13:11 30/04/20
Sau sự việc lều bạt tạm, dù Diệp Lăng Nguyệt đã kiểm tra tỉ mỉ xung quanh lều bạt nhưng đều không phát hiện người hành hung.
Nàng cũng đã để ý thấy trong các đệ tử đợi tuyển chọn có người bị thương hay không, nhưng không thấy bất cứ người nào có khác thường.
Diệp Lăng Nguyệt cũng không biết, mấy ngày này Hồng Minh Nguyệt đều trốn ở trong lều bạt tạm của mình.
"Phế vật, một đám phế vật vô dụng."
Trong một chiếc lều bạt cách xa lều mà đám người Diệp Lăng Nguyệt đang ở, Hồng Minh Nguyệt đang ngồi trên một tấm da ngân hồ, dáng vẻ như nữ thủ lĩnh.
Bên cạnh nàng ta là mấy thiếu niên nam nữ vẻ mặt có hơi khác thường đang hầu hạ.
Ánh mắt của họ đều có hơi đờ đẫn, đáy mắt mang theo vẻ kính sợ, những người này đều là người bị Hồng Minh Nguyệt dùng Sưu Hồn Thuật khống chế.
Trong đó, có mấy thiếu niên vạm vỡ trước đó rắp tâm gây hấn với Hoàng Tuấn, bôi nhọ Diệp Lăng Nguyệt.
Vết thương trên người họ đều còn chưa lành, từng người nhìn vào vô cùng thảm hại.
Hồng Minh Nguyệt trước đó cho rằng, Diệp Lăng Nguyệt dẫn theo đứa con ghẻ, sau khi bản thân khống chế mười mấy người thì có thể nhân cơ hội ức hiếp nàng ta.
Ai ngờ sự việc vừa hay ngược lại, cũng không biết Diệp Lăng Nguyệt đã dùng thủ đoạn tà môn gì mà lại lôi kéo được nhiều người như vậy.
Nghe nói đám người của Diệp Lăng Nguyệt ít nhất có tới cả trăm người.
Nhiều người như vậy, Hồng Minh Nguyệt càng không dám ra tay tiếp.
Vốn tưởng rằng đã giết được tiểu tiện chủng đó, có thể khiến Diệp Lăng Nguyệt đau khổ một phen, ai ngờ tiểu tiện chủng đó lại chưa chết.
Hồng Minh Nguyệt đã nghe ngóng được, Tiểu Đế Tân chưa chết.
Đúng là mọi việc đều không như ý, Hồng Minh Nguyệt nổi giận, trên mặt khẽ đau nhói. Vết thương trước đó bị Hùng Kiếm Cửu Long Ngâm cắt bị thương bỗng chốc lại trở nên đau nhức.
"Còn ngẩn ra đó làm gì, đem Sinh Cơ Lương Dược của ta qua đây, còn cả gương nữa."
Hồng Minh Nguyệt bị thương đã hai ngày rồi.
Khi trở về nàng ta đã kiểm tra, vết thương đó chẳng qua chỉ lớn bằng cái móng tay, sau khi đã dùng một ít Sinh Cơ Lương Dược mà Trần Hồng Nho để lại thì vết thương rất nhanh đã cầm máu kết vảy rồi.
Diệp Lăng Nguyệt và Tiểu Đế Tân, La Y thành một hàng.
Hồng Minh Nguyệt và mấy thuộc hạ của nàng ta cũng đứng thành một hàng.
Các đệ tử đợi tuyển chọn được Ông Lão Câu Cá dẫn đi đều không quay về.
Trong đó có một số người chắc là đã thuận lợi vượt qua tuyển chọn, nhưng số người còn lại thì không biết tung tích.
Ông Lão Câu Cá rất kín miệng, khi quay về dẫn người thì không chịu tiết lộ bất cứ việc gì về cuộc tuyển chọn cuối cùng.
Cứ như vậy, cùng với việc người trong lều trại tạm giảm đi từng người, ở phía trên vùng trời lều trại dường như bao phủ một lớp khí áp thấp.
Ngay cả La Y xưa nay thích nói nói cười cười lúc này cũng trở nên căng thẳng.
"Ôi, ta thật lo lắng, đây là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt rồi."
La Y cảm khái nói.
"Nói bậy gì vậy, chưa biết chừng chúng ta đều sẽ trúng tuyển, mà dù không trúng tuyển thì không phải cũng đều sẽ ở lại Cô Nguyệt Hải sao."
Diệp Lăng Nguyệt an ủi La Y, sau lưng nàng, Tiểu Đế Tân vẻ mặt không hề lo âu, hai người nhìn vào không có chút gì lo lắng đối với cuộc tuyển chọn cuối cùng sắp tới.
"Nếu cha mẹ ta biết ta trở thành tạp dịch thì nhất định sẽ cảm thấy rất mất mặt. Hơn nữa ta nghe nói tạp dịch không thể học võ, cũng không thể tiếp xúc với đệ tử bình thường. Hi vọng chúng ta đều đừng có trở thành tạp dịch."
La Y đang nói thì Ông Lão Câu Cá đi tới, ông ấy nhìn mọi người, ánh mắt dừng lại lâu hơn một chút trên người Diệp Lăng Nguyệt và Tiểu Đế Tân.
"Đến lượt mấy người các ngươi rồi, đi theo ta."
Diệp Lăng Nguyệt nhìn xung quanh, trong lều trại chỉ còn lại lác đác ba bốn mươi người, thời gian cũng đã đến buổi chiều, xem ra tuyển chọn cuối cùng đã tiến hành gần xong rồi.
Nghe nói Cô Nguyệt Hải mỗi năm thu nhận đệ tử nhiều nhất là năm mươi người, không biết trong số những người trước đó có bao nhiêu người trúng tuyển thành công.
"Ông lão, người hãy chờ một lát."
Đúng vào lúc Ông Lão Câu Cá chuẩn bị quay người bước đi, Diệp Lăng Nguyệt bỗng nhiên gọi ông ấy lại.