Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 952 : Bắt đầu kiểm tra
Ngày đăng: 13:11 30/04/20
Ông Lão Câu Cá dừng bước lại.
"Làm gì thế, tiểu nha đầu, lão già ta vẫn phải là cảnh cáo trước, đừng nghĩ nghe ngóng được tin tức gì từ miệng ta."
Trước đây đã có mấy tiểu tử không có mắt, định đưa cho ta chút lợi ích để nghe ngóng chuyện tuyển chọn cuối cùng, nhưng tin tức thì chưa dò la được mà ngay cả tư cách tham gia tuyển chọn cuối cùng cũng bị hủy bỏ luôn.
"Ông lão, ông nghĩ đi đâu thế, ta chỉ là trả vật về chủ cũ mà thôi, đây là cần câu cá của ông."
Diệp Lăng Nguyệt lấy ra một cái cần câu cá đã sửa xong, đưa cho Ông Lão Câu Cá.
Trước đây lúc Tiểu Đế Tân đùa nghịch cũng không biết thế nào mà lại trực tiếp làm gãy cần câu cá rồi.
Diệp Lăng Nguyệt nhìn thấy thì đã cất lại cần câu cá bị vứt đi, tự mình sửa xong rồi.
Ông Lão Câu Cá nhìn thấy cái cần câu khôi phục lại như ban đầu thì ngẩn người.
Đúng thật là đã sửa xong rồi, tiểu nha đầu này có chút bản lĩnh đó.
Ông Lão Câu Cá nhìn cần câu mấy cái, chưa kịp nhìn kỹ thì đã tiện tay cất lại.
Lúc này mới dẫn mười người tiếp tục đi về phía trước.
Sau khi rời khỏi bãi biển cắm trại, Diệp Lăng Nguyệt và mọi người lần đầu tiên tiến vào trong đảo của Hải Tinh Đảo.
Càng đi về phía chính giữa đảo, linh khí trời đất càng dày đặc, Diệp Lăng Nguyệt thậm chí cảm nhận được linh khí ở đây cũng không kém bao nhiêu so với Hồng Mông Thiên lúc thăng cấp lần đầu.
Cô Nguyệt Hải không hổ là tông môn siêu cấp, lại có thể ở dưới khe Ngân Hà xây dựng ra chốn thế ngoại với tài nghệ điêu luyện như vậy.
Chỉ thấy hai bên bóng cây loang lổ nhiều màu, ánh nắng chiều chiếu nghiêng, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một vài đệ tử của Cô Nguyệt Hải đang luyện võ.
Võ học mà họ sử dụng dù là Diệp Lăng Nguyệt cũng nhìn đến nỗi rối mắt.
Trong sọt tre, Tiểu Đế Tân mút ngón tay, liếc nhìn những đệ tử đó, rồi ghi nhớ từng chiêu thức của những người đó vào trong đầu mình.
Phía trước đã xuất hiện một thao trường rộng lớn.
Có mấy chục đệ tử đợi tuyển chọn đang chờ ở đó.
Những người này chắc là đã vượt qua tuyển chọn cuối cùng, đang chờ người ở danh sách cuối cùng.
Màu lam tượng trưng cho linh lực Thủy đã nhuộm lên bia đá, màu lam đó chạy mãi đến vị trí chữ Nhất mới dừng lại.
"Luân Hồi Thủy Kiếp tầng một, không trúng tuyển."
Người đàn ông trung niên đó chỉ là nhìn bia đá thì đã đưa ra phán đoán, giọng điệu rất lãnh đạm.
Khi nghe thấy không trúng tuyển, sắc mặt Phương Tử Hào xám xịt, hắn chỉ có thể thất vọng được một đệ tử của Cô Nguyệt Hải dẫn đi.
Chờ đợi hắn là một số mệnh bi thảm cả đời làm tạp dịch ở Cô Nguyệt Hải.
Một võ giả trước mười ba tuổi đã đột phá Luân Hồi Thủy Kiếp, ở bất kỳ nơi nào trên đại lục đều xem là người xuất sắc, nhưng trong tuyển chọn cuối cùng của Cô Nguyệt Hải lại trực tiếp bị loại rồi.
Mắt thấy cảnh này, đám người Diệp Lăng Nguyệt đều hơi xúc động.
Họ coi như là đã hiểu rồi, công dụng của tấm bia đá ngọc ngũ hành đó chính là dùng để kiểm tra nguyên lực.
Người tiếp theo sau chính là La Y rồi.
Nàng ta nhìn Diệp Lăng Nguyệt với vẻ căng thẳng, ngập ngừng đi lên phía trước.
Giống như Phương Tử Hào, nàng ta cũng đưa tay về phía tấm bia đá.
Chỉ là nàng ta không đặt tay mà trực tiếp đánh tới một quyền.
Nhưng thấy dưới quyền của La Y còn xen lẫn một luồng sức mạnh nhanh và mãnh liệt, lờ mờ có một loạt ánh chớp xoẹt xoẹt tóe ra.
Sự mạnh mẽ đó rõ ràng không phải sức mạnh ngũ hành thông thường.
Quả nhiên, khi linh lực của La Y truyền vào ngọc ngũ hành, trên mảnh ngọc hiện ra một vùng màu xanh.
Vùng ánh sáng xanh đó lúc chạy đến vị trí khắc chữ "Nhị" mới dừng lại.
"Hả? Luân Hồi Lôi Chi Lực tầng hai, tuy tu vi nguyên lực bình thường nhưng may mà thuộc tính linh lực rất đặc biệt, tạm chấp nhận, thông qua."
Người đàn ông trung niên lộ ra vài phần hứng thú, gật gật đầu ra hiệu La Y ở lại.
La Y vừa nghe thấy thì vô cùng vui mừng, sau khi hành lễ thì đứng vào trong hàng của thiếu nữ áo vàng. Khi nàng ta đi tới còn không quên hướng về phía Diệp Lăng Nguyệt làm một động tác tay cố lên.