Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 98 : Giáo huấn an đại đầu heo nữ
Ngày đăng: 13:00 30/04/20
Sau lần hợp tác đầu tiên, Diệp Lăng Nguyệt và Lam Thải Nhi phối hợp ngày càng ăn ý.
Mỗi lần Quỷ Nữ Chiểu Chu xuất hiện, Lam Thải Nhi lại lớn tiếng đe dọa, còn Diệp Lăng Nguyệt thì tìm cơ hội xuất thủ, chỉ trong một buổi tối đã giải quyết hết bảy tám con Quỷ Nữ Chiểu Chu.
Nhưng không biết có phải là do vận khí không được tốt hay không mà đêm đó ngay cả một viên Nguyên Hạch của Chiểu Chu cũng không có.
Hai người thảo luận một lúc thì quyết định tối mai sẽ đến khu vực đầm lầy này để thử vận may thêm một lần nữa.
Trời tờ mờ sáng, người có tâm trạng không tốt còn có An Mẫn Hà.
Không khác so với dự định của Diệp Lăng Nguyệt và Lam Thải Nhi là mấy, sau khi tìm nơi nghỉ chân, An Mẫn Hà liền mang theo vài tên thị vệ rồi bắt đầu tìm kiếm Quỷ Nữ Chiểu Chu ở khắp nơi trong đầm lầy.
Bọn người An Mẫn Hà cũng quyết định thừa dịp bóng đêm để bắt Quỷ Nữ Chiểu Chu.
Nhưng điều khiến cho đám người An Mẫn Hà buồn rầu chính là bọn họ chờ đợi cả một đêm ở đầm lầy cũng không nhìn thấy một con Quỷ Nữ Chiểu Chu nào.
Từ sáng cho đến lúc trời tối, cả khuôn mặt của An Mẫn Hà lúc này cũng đã biến sắc.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Trong Vân Mộng Chiểu này rốt cuộc là có Quỷ Nữ Chiểu Chu hay không, tại sao cả một buổi tối mà ngay cả một con thú cũng không thấy.” An Mẫn Hà vừa nói xong thì bỗng nhiên ý thức được có gì đó không đúng.
Không sai, không tìm được Quỷ Nữ Chiểu Chu thì cũng dễ hiểu nhưng tại sao ngay cả một con thú cũng không thấy, điều này có chút không bình thường.
Nhưng An Mẫn Hà quả thực nghĩ không ra rốt cuộc là sai ở chỗ nào, nàng ta nào biết mùi dược thủy trên người của nàng ta đã khiến cho mọi loài thú đều xa lánh, không muốn đến gần.
Đúng lúc này thì An Mẫn Hà nghe được ở phía trước của vùng đầm lầy có một trận tiếng vang rất nhỏ.
Nàng ta liền cảm thấy hưng phấn!
Thấy An Mẫn Hà vẫn không chịu thỏa hiệp, Diệp Lăng Nguyệt thở dài thở ngắn đứng lên.
“Ta nghe nói sau khi bị ong độc của đốt, nếu không chữa trị kịp thời thì vết thương sẽ thối rữa, toàn thân sẽ mọc mụn mủ giống như con cóc ghẻ. Hơn nữa nếu sau này có trị được thì cũng sẽ để lại vết thương, nhìn như đầu heo vậy. Chỉ tiếc là với dung mạo như hoa như nguyệt của An quận chúa, nếu như bị để lại sẹo thì thật đáng tiếc.” Diệp Lăng Nguyệt ra vẻ vô cùng đau đớn mà nói.
Vừa nghe nói sẽ bị hủy dung nhan, An Mẫn Hà thiếu chút nữa thì khóc lên.
Nàng không muốn bị biến thành đầu heo, nếu bị như thế thì sau này nàng ta làm sao còn có thể gặp người ngoài.
“Được, ta đồng ý với ngươi, ta đem tiền kiếm được từ Túy Tiên Cư đưa hết cho ngươi, mau nói cho ta biết, làm thế nào để xua đuổi đám ong độc này.” An Mẫn Hà lúc này đã bị dồn vào đường cùng.
“Ta thích một An quận chúa thoải mái như vậy, lập tức nhảy vào trong vùng đầm lầy phía trước, cả người chìm xuống. Nhớ là cả người, cả đầu cũng phải chìm xuống, như vậy ong độc sẽ không chích ngươi nữa.” Diệp Lăng Nguyệt vừa mới nói xong, An Mẫn Hà liền chẳng ngó ngàng gì tới thể diện, nhảy thẳng vào trong đầm lầy.
Đầm lầy ở Vân Mộng Chiểu bị chất đống không biết bao nhiêu năm, bên trong thứ gì cũng có, lá cây nát, phân động vật, thi thể, những thứ này bị phân hủy chung một chỗ, mùi của nó không cần ngửi cũng có thể tưởng tượng ra được.
Đây đối với những người thường ngày phải nhượng bộ với An Mẫn Hà mà nói thì đúng là một loại hành hạ làm cho người ta hả dạ.
An Mẫn Hà cứ như vậy mà nhảy xuống, chỉ cảm thấy một mùi hôi thối vọt lên miệng, mũi và tai.
Nhưng những con ong độc vẫn chưa chịu lập tức tản đi, bọn chúng còn quanh quẩn trên đầu nàng một khắc đồng hồ rồi mới chịu tản đi.
An Mẫn Hà không nhịn được, uống mấy hớp nước dưới đầm lầy rồi phun bong bóng lên trên, lúc này thật đúng là đã chìm xuống.
“Quận chúa!” Đám thị vệ của nhà An quốc hầu sau khi chạy đến thấy thế thì kêu la om sòm rồi xông đến.
An Mẫn Hà nửa ngày cũng không có phản ứng, đến khi bọn họ kéo được An Mẫn Hà ra khỏi đầm lầy thì phát hiện An Mẫn Hà đã bị ngất đi vì hôi.