Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 99 : Doanh trại khủng hoảng

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Sau khi được uống mấy viên thuốc, An Mẫn Hà mới tỉnh lại. Trước đó An Mẫn Hà còn xinh đẹp tựa như hoa Khổng Tước. Mà lúc này đây lại rất thảm thương, trên đầu toàn bùn, trên quần áo cũng dính bùn, ngay cả trong miệng cũng toàn là bùn.



Đúng lúc An Mẫn Hà thở phào được một hơi.



Liền nghe thấy trên vai Diệp Lăng Nguyệt, con tiểu thú đáng ghét kia dùng hai cái móng vuốt to cuộn tròn quanh bụng, cười không ngớt.



Tiểu Chi Ước là con vật thù dai vô cùng, chuyện hôm qua An Mẫn Hà làm nhục nó, nó còn nhớ rất rõ.



Bây giờ, nó đã trả được thù.



“Cái đồ súc sinh này!” An Mẫn Hà vốn đã đang tức giận, lại nhìn thấy Tiểu Chi Ước cười nhạo, nhất thời nổi trận lôi đình. Dù gì bây giờ Phượng Vương không có ở đây, nàng không tin, còn có người có thể bảo vệ được cái con súc sinh này.



Hồ đồ ngu xuẩn!



Diệp Lăng Nguyệt hắng giọng, phất ống tay áo một cái, một cây Long Tiên Châm thần không hay quỷ không biết bắn về phía đầu gối An Mẫn Hà.



An Mẫn Hà từ trong đầm lầy bò lên, vốn dĩ đã bị kinh hồn bất định, lúc này bị châm bắn trúng huyệt đạo khiến đầu gối tê liệt phải quỳ xuống đất.



Tiểu Chi Ước được gọi là nhanh tay nhanh mắt, bay lên cao đâm trúng vào mặt An Mẫn Hà, rồi kêu một tiếng khiến nàng ta lại ngã vào trong đầm lầy.



Trong tám tên đại cao thủ Tiên Thiên, hai người ở lại đi bắt Tiểu Chi Ước.



Nào biết Tiểu Chi Ước không phải là con vật ngu ngốc thân thủ nhạy bén, tránh trái tránh phải, dĩ nhiên ngay cả một cọng tóc gáy của nó cũng không thể bắt được.



Vật lộn mãi mới kéo được An Mẫn Hà lên.



“Diệp Lăng Nguyệt, đồ tiện nhân. Có phải là ngươi động thủ trên người bổn quận chúa!” An Mẫn Hà bị mùi hôi thối trong đầm lầy ám vào người, lại nhìn Diệp Lăng Nguyệt cùng Lam Thải Nhi đứng một bên không bị làm sao. Hồi sức lại một lúc, nàng ý thức được những Độc  Phong kia rất không bình thường.



Còn cả con tiểu thú này, tại sao lại lanh lợi như vậy, rõ ràng là Diệp Lăng Nguyệt đã sớm đào tạo ra lệnh cho nó làm.



“An quận chúa, xem lời người nói kìa. Ta có lòng tốt cứu ngươi, ngươi lại nói ta hại ngươi. Ngươi xem, bây giờ vẫn còn Độc Phong sao?” Diệp Lăng Nguyệt thản nhiên nói.



An Mẫn Hà nhìn xung quanh, quả thật không thấy Độc Phong đâu cả.
Một con chó tạp chủng?



Ý thức được Đại Hoàng không phải là chó sói. Trong tròng mắt bốn con sói đói tràn đầy vẻ khinh thường.



Sói và chó là hai loài khác nhau một trời một vực.



Gào



Trong đó có một con sói đói to nhất, phát ra một hiệu lệnh công kích. Bên cạnh nó một con sói ác dẫn đầu xông lên.



Chi dưới của Đại Hoàng đột nhiên phát lực, lấy thế lôi đình cắn vào mạch máu trên cổ họng của con thứ nhất.



Chi trước dùng lực xé da lông mà ngay cả Thiết Kiếm cũng khó có thể xuyên thấu, như mảnh vải rách bị xé vụn.



Cằm Đại hoàng nhanh gọn dứt khoát hất con sói đói sang một bên.



Miệng và tứ chi của nó máu chảy tí tách.



Ba con sói ác rùng mình. Chó tạp chủng trước mắt quá hung tàn.



Loại súc sinh chủng loại thấp này có biết được rằng, khi Đại Hoàng làm chó hoang đã rèn luyện được kỹ năng bản thân vượt qua thử thách khó khăn, cộng thêm Huân Đào nguyên lực của Hồng Mông Thiên. Thân thể sớm đã trở nên cường hãn hơn tộc sói.



Trong cổ họng của ba con sói ác phát ra tiếng vang lầu bầu. Bọn chúng hiểu ra đơn độc chiến đấu sẽ không thể thắng nổi Đại Hoàng.



Thúc thúc thúc!



Ba con sói đói xông tới.



Bọn chúng tỏa ra bốn phương tám hướng, tấn công về phía sau trại.



Tình thế bỗng chốc trở nên căng thẳng.