Thanh Mai Không Lấy Trúc Mã (1802)

Chương 652 : Chồng tra hỏi vợ

Ngày đăng: 17:45 18/04/20


Thấy Tưởng và thầy lang bước ra khỏi phòng, Liêm mau chóng hỏi thăm tình hình của Tằm. Tưởng khẽ nhìn qua, thầy lang hiểu ý liền cúi chào rồi rời khỏi. Bấy giờ, Tưởng chuyển ánh mắt sang anh trai nói Tằm vẫn ổn, chỉ là do quá kích động nên ngất đi thôi. Liêm thở phào nhẹ nhõm, xong lại bắt gặp em trai đang nhìn Ái, liền tiếp lời:



"Về chuyện xạ hương mà Tằm nói..."



"Em sẽ điều tra kỹ việc này." Tưởng đột ngột ngắt lời, "Tằm không phải người tùy tiện, càng không kết tội ai một cách bừa bãi nếu chưa có chứng cớ. Vì vậy, em nhất định tra cho ra ngọn ngành chuyện Tằm bị sẩy thai vì sao liên quan đến xạ hương."



Trông cảnh Tưởng nói một câu thì lại nhìn mình một lần, Ái hiểu cậu đang ngầm gửi đến lời cảnh cáo. Cô không nhìn vào đôi mắt dò xét ấy, nhưng vẫn giữ dáng vẻ thản nhiên. Còn Liêm lặng im, bản thân nào biết nói gì. Lòng rối bời lẫn lo lắng, cậu hiểu sắp có chuyện lớn xảy ra trong gia đình này rồi. Bởi khi Tưởng đã quyết tâm điều tra, ắt hẳn sẽ tìm ra chân tướng và nếu thủ phạm thực sự là Ái thì... Cậu lại nghe Tưởng cất giọng, nghe thật trầm:



"Có vẻ như thời gian qua em đã quá lơ là trong việc coi sóc nhà họ Triệu. Phần vì xã gặp phải hạn hán, phần vì em cứ ngỡ rằng nhà ta vẫn sống êm ấm, hòa thuận. Nhưng bây giờ em mới biết mình lầm. Cổ nhân nói, tề gia trị quốc. Phải lo tốt chuyện trong nhà trước rồi mới lo chuyện bên ngoài sau. Kể từ hôm nay, em sẽ bắt đầu tề gia."



"Anh cũng muốn tìm cho ra lẽ chuyện của Tằm, để tránh người nhà nghị kỵ hiềm khích lẫn nhau."



"Anh, em rất mong mọi chuyện chỉ là hiểu nhầm. Thế nhưng, nếu thực sự Tằm bị kẻ nào đó hãm hại thì dù là ai đi nữa, em sẽ buộc hắn phải trả giá. Anh cũng sắp làm cha nên sẽ hiểu nỗi đau mất con của em, đúng không?"



Bắt gặp đôi mắt đau khổ và đầy kiên quyết của em trai, Liêm chẳng thể đáp lời mà chỉ gật đầu. Trước khi quay lưng bỏ đi, Tưởng đã nhìn về phía Ni. Một dòng suy nghĩ ngưng đọng trong thoáng chốc rồi lướt qua rất nhanh. Dĩ nhiên nhỏ đã thấy, bèn vội vã cúi đầu như tránh né.



Dõi theo bóng dáng Tưởng, gương mặt Ái trở nên đăm chiêu. Mọi thứ vốn dĩ đang tốt đẹp bỗng dưng trở nên tồi tệ. Cứ ngỡ trừ khử bà Hai xong thì chuyện xạ hương đó sẽ mãi mãi bị chôn giấu nào ngờ lần này đến lượt Tằm phát giác ra sự thật, tất cả cũng chỉ vì mảnh giấy thuốc rơi ra trong người bà. Lúc đó quá khẩn cấp nên cô quên tiêu hủy chứng cớ quan trọng ấy. Bây giờ đến Tưởng cũng nhất quyết tìm cho ra lẽ, giấy không thể gói được lửa, phải làm sao đây?



Giật mình khi một bàn tay đặt mạnh lên vai mình, Ái nhìn Liêm đang trầm tư.



"Rốt cuộc, sự việc này là sao? Mình có liên quan đến chuyện Tằm bị sẩy thai ư?"



Bây giờ ngay cả Liêm cũng nghi ngờ Ái. Dù vậy, cô tuyệt đối không thừa nhận.
"Ngươi đã tự đưa mình vào tròng, bây giờ thì đừng hòng chối cãi."



Cậu lệnh cho đám cai đinh đưa Ni và thầy Bàng về nhà họ Triệu, làm cuộc tra hỏi.



***



Ái bước lên gác thờ, ban nãy nghe Ngãi nói Liêm muốn gặp mình. Cô khó hiểu vì sao chồng không nói chuyện trong phòng mà lại đến gác thờ phía sau nhà. Vừa lên đến nơi, cô thấy Liêm đứng quay lưng, mặt hướng lên những bức hình vẽ tổ tông nhà họ Triệu. Chẳng hiểu sao, cô nhận ra nơi chồng điều gì đó rất khác lạ. Đúng lúc, cô nghe tiếng Liêm cất lên: "Mình đến rồi à?". Ái đáp vâng và thấy Liêm từ từ quay lại, trên tay cầm chiếc áo ngũ thân của mình.



"Có biết vì sao ta gọi mình đến đây?"



Ái lắc đầu, mắt vẫn chưa rời khỏi thứ ở trên tay chồng. Liêm liền trả lời, gác thờ này là nơi cất giữ hình vẽ và vật dụng quan trọng của những người nhà họ Triệu đã mất. Liêm đưa mắt nhìn một lượt mấy tấm hình treo thẳng thớm, cuối cùng dừng lại ở bức hình của bà Hai, bảo:



"Ta gọi mình đến để hỏi rõ lần cuối một chuyện."



Trong lòng xuất hiện linh cảm chẳng lành, Ái hỏi có phải là về chuyện của Tằm nữa không. Nhìn trực diện vào vợ, Liêm rành rọt:



"Không chỉ chuyện của Tằm mà còn về cái chết của mẹ Hai."



Tức khắc, Ái giương mắt nhìn Liêm không chớp. Linh cảm ấy là một điềm báo.



Trong lúc này, Tằm vừa rời phòng. Nửa canh giờ trước, cô đã tỉnh dậy sau cơn bất tỉnh đột ngột. Tuy người còn mệt nhưng vẫn cố xuống giường đi ra ngoài, bởi Tằm cứ nghĩ đến chuyện xạ hương nên lòng chẳng yên nên lại muốn tìm Ái hỏi rõ lần nữa.