Thanh Mai Không Lấy Trúc Mã (1802)
Chương 756 : Hừng sáng - con trai phó xã trưởng đụng độ con trai quan tri phủ
Ngày đăng: 17:45 18/04/20
Trên trời nguyện làm chim liền cánh
Dưới đất hoá cây nhánh liền cành.(16)
===========================================
Kể từ hôm Ái bị tri huyện bắt đi, đến nay cũng đã mươi ngày trôi qua. Mọi chuyện trong nhà họ Triệu tạm thời lắng dịu, tuy nhiên những lời bàn ra bàn vào nho nhỏ của đám người làm vẫn vang lên đâu đó thật âm thầm. Mà có ai ngờ cô đào hát đó lại gây ra bao nhiêu việc tày đình, một tay che trời. Phận con dâu mà lại đi bức tử cha mẹ chồng, tội này đâu thể dung thứ.
Vết thương đã lành nhưng Liêm cứ đóng chặt cửa phòng, không chịu gặp ai, cơm ba bữa chẳng màng. Bà Ba mấy lần đến gõ cửa khuyên nhủ con trai, đều chỉ nhận được lời nói vọng ra rằng, cậu muốn ở một mình để sám hối. Thật, bà cũng lực bất tòng tâm. Không khí trong nhà trở nên buồn bã sầu não, hòa vào đó là tiếng tụng kinh niệm Phật của bà Tư trên gác thờ mong cho nhà họ Triệu đừng gặp phải tai ương gì nữa.
Thấy tình cảnh mọi người trong nhà trở nên như vậy, Tưởng cũng nặng lòng. Ngồi thảo đơn của dân mà tâm trí cứ cuốn xoáy vào nỗi phiền muộn khôn nguôi. Mấy lần đến gặp, Kiên đều trông dáng vẻ thẫn thờ của xã trưởng. Chuyện của Ái, cả xã này đồn nhau hết rồi nên dĩ nhiên cậu cũng biết. Thở dài một tiếng, Kiên gõ nhẹ xuống bàn như kéo suy nghĩ của Tưởng trở về. Sực tỉnh, Tưởng đưa mắt nhìn Kiên và hai tách trà đã nguội, mới biết mình lại vừa xao nhãng việc bàn bạc. Kiên bấy giờ mới lên tiếng:
"Ta biết ngươi buồn việc nhà nhưng chuyện gì đã xong thì phải gác sang một bên, chuyện công ở trước mắt cần phải giải quyết. Ngươi đừng quên mình là xã trưởng."
Tưởng gật đầu, nói mình thật sơ sót. Nén tiếng thở dài trong lồng ngực, Kiên tiếp:
"Đợt trước, ngươi nhờ ta điều tra về những vị quan có mối quan hệ thân thiết với phó xã trưởng, ta đã sai người đi làm, chắc cũng sắp có kết quả rồi."
"Thật nhọc công cậu Kiên."
"Khách sáo làm gì, đây cũng là việc ta muốn điều tra. Nếu có liên quan đến các quan lại thì xã trưởng như ngươi không đủ khả năng đâu. Chí ít, cũng phải là người có quyền thế như ta. Mà chẳng lẽ, ngươi nghi ngờ phó xã trưởng biển thủ à?"
"Phải, chuyện Thập Quý hối lộ lão Sâm tôi thấy có nhiều điểm nghi vấn vì vậy đã bắt đầu điều tra về lão. Xem lại các sổ sách, tôi phát hiện có vài khoản bị thâm hụt."
"Ta không tiếp xúc nhiều với lão phó xã trưởng này nhưng mấy lần gặp mặt, ta nhận ra lão không phải hạng tầm thường đâu. Tốt nhất ngươi nên cẩn thận."
Tưởng không nói gì, bởi thừa hiểu chuyện đó lâu rồi. Nếu lần này có thể tìm ra chứng cứ lão Sâm biển thủ ắt sẽ là chuyện lớn đây.
Dự về nhà với tâm trạng bực bội. Vừa bước vào phòng lớn, hắn đã gặp ngay cha mình đang đi tới đi lui dường như suy nghĩ chuyện gì rất quan trọng. Nhác thấy con trai, lão Sâm quát nó đi đâu từ sáng đến giờ mới về. Dự đáp lí nhí mình đi tìm bạn chơi. Lão đập tay xuống bàn, gắt:
"Chơi! Chơi! Suốt ngày chỉ biết lêu lỏng, mày chẳng làm được tích sự gì!"
Nhìn cha hậm hực, Dự lân la hỏi: "Cha, tên Trịnh Kiên gì đó ghê gớm lắm à?"
"Sao tự dưng mày hỏi thế?" Lão Sâm liếc mắt.
Dự liền đem chuyện ban nãy kể lại, nghe xong, lão Sâm đánh mạnh vào đầu con.
"Mày hết chuyện làm hay sao mà đụng chạm đến Trịnh Kiên hả!"
Dự nhăn nhó, nói đâu biết có Kiên ở đó! Lão chỉ tay vào mặt Dự, gằn từng tiếng:
"Tốt nhất mày chớ đụng đến Trịnh Kiên! Hắn là con trai tri phủ đấy! Tuy trẻ tuổi nhưng hắn thông minh gấp mười lần cái đầu bã đậu của mày! Mày dám gây ra chuyện gì cho cái nhà này thì đừng trách tao nặng tay! Cút đi!"
Sợ sệt, Dự chạy ra khỏi phòng. Lão Sâm ngồi mạnh xuống ghế, đến là phát mệt với thằng con trời đánh suốt ngày chỉ biết chơi bời, phá phách! Hắn đâu biết cha mình đang gặp phải chuyện lớn. Cách đây vài giờ, lão được tên thuộc hạ về báo Tưởng đang điều tra về việc biển thủ của lão. Hay tin xong, lão đứng ngồi không yên, phen này thì rắc rối! Lúc Triệu xã trưởng còn tại quyền, lão Sâm có giấu ông bòn rút vài số bạc trong ngân khố. Vì ra tay sạch sẽ, nên lão tin mình sẽ không bị phát hiện. Nào ngờ bây giờ...
Lão Sâm nhăn trán, có ngờ đâu tên Tưởng lại nhanh nhạy đến vậy. Không rõ từ đâu mà hắn lại nghĩ đến chuyện biển thủ này. Đã thế còn thêm một Trịnh Kiên nữa chứ, hai tên này bắt tay nhau thì thể nào cũng hạ được lão. Đã đến nước này thì lão cần tìm ra một kế sách nhanh chóng.
------------------------------------
Chú thích:
(16): Trích trong Trường ca hận của Bạch Cư Dị. Nói về tình nghĩa vợ chồng thủy chung, sống chết có nhau.