Thanh Mai Không Lấy Trúc Mã (1802)
Chương 763 : Giả làm kỹ nữ để tiếp cận tên công tử
Ngày đăng: 17:45 18/04/20
Kể từ cái đêm vô tình giết Kiên, Dự sợ hãi trốn biệt trong nhà chẳng dám bước ra ngoài dù nửa bước. Hắn ăn không ngon, ngủ không yên, nơm nớp lo sợ đến mức chỉ một tiếng động khẽ thôi cũng đủ giật mình. Thế nhưng sau khi tri huyện Xuyên mở phiên xét xử tuyên án Tưởng có tội, chuẩn bị áp giải lên kinh thành là Dự thở phào, cuối cùng cũng có kẻ lãnh hết tội cho mình.
Người xưa có câu, ngựa quen đường cũ. Mặc dù vừa thoát khỏi đại họa nhưng tên Dự vẫn chứng nào tật đó, vài hôm sau khi chuyện đã lắng dịu, hắn lại muốn ra ngoài chơi bời cho thỏa những ngày tự nhốt mình trong phòng. Hắn quá ỷ lại vào lão Sâm, nghĩ rằng nếu có lỡ gây chuyện gì nữa thì đã có cha hắn đứng ra giải quyết êm xuôi rồi. Đấy là lý do, hắn chẳng bao giờ khôn ra.
Khẽ khàng mở cửa, Dự ngó trước ngó sau rồi cẩn thận đi ra ngoài. Nhưng chân vừa chạm xuống nền đất ngày trước cửa là hắn giật mình khi nghe giọng quát của lão Sâm. Hắn quay lại, thấy cha giận dữ. Lão bước đến hỏi hắn muốn đi đâu. Dự đáp muốn ra ngoài chơi. Tức thì lão đánh vào đầu con, gắt:
"Mày vẫn chứng nào tật nấy! Có biết vừa gây ra họa chưa mà giờ còn đi chơi hả?"
"Nhưng mà cha, tên Tưởng đã bị bắt và sắp lên kinh chịu tội, con thoát nạn rồi. Chẳng lẽ cha bắt con ở lì trong nhà mãi, con chán lắm."
Lão Sâm nhắm mắt mím môi, thật là thằng con trời đánh. Vừa mới giết người xong mà không chịu an phận ở nhà cho lành, bây giờ lại muốn trốn đi chơi nữa. Dự có biết vì chuyện của hắn mà lão đau đầu lo lắng thế nào không, thậm chí còn làm ra những chuyện ác nhơn thất đức nữa. Là lão quá nuông chiều hắn nên mới thành ra thế này. Lén nhìn cha một chốc, Dự nài nỉ:
"Cha, con hứa sẽ không gây chuyện nữa, con chỉ rủ chúng bạn chơi đá gà thôi."
"Mày đó, muốn làm gì thì làm, đi quách cho tao!" Lão Sâm bực bội trở vô nhà.
Dự liền tụ tập đám bằng hữu chí cốt lại, nhưng không phải chơi đá gà mà là đến thanh lâu uống rượu nghe đàn hát. Mấy hôm nay chẳng thấy mặt mũi đâu, chúng bạn mới hỏi hắn làm gì. Dự bịa chuyện mình bị cha phạt, bắt ép ở nhà mấy ngày.
Trong lúc Dự cùng chúng bằng hữu kéo đến thanh lâu thì ở phía xa, Hảo đứng âm thầm quan sát. Sau khi nghe cuộc nói chuyện giữa Quyên và Trịnh tri phủ, nhỏ biết không thể trông chờ vào việc điều tra của phủ huyện nữa, nên muốn đích thân tìm hiểu ngọn nguồn cái chết của Kiên. Hảo âm thầm quan sát nhà lão Sâm, thấy chẳng có động tĩnh gì ngoài chuyện lão đột nhiên bắt tên Dự ở suốt trong nhà. Chắc chắn có điều nào đấy không ổn! Chẳng hiểu sao, nhỏ cảm giác cái chết của Kiên có liên quan đến tên công tử đáng ghét ấy nên quyết tìm cho ra chân tướng.
Bám theo lũ công tử rỗi hơi đến tận thanh lâu, Hảo tỏ vẻ khinh bỉ. Chốn trăng hoa này, đàn ông ra vào thì bình thường nhưng đàn bà thì khó. Đám của Dự mất hút sau cánh cửa khiến Hảo hết đường bám theo. Đang nghĩ ngợi tìm cách thì chợt nhỏ thấy bà chủ thanh lâu nói chuyện với một phu xe, bênh cạnh là chiếc xe chở rau củ.
Hảo khẽ gật đầu rồi nhẹ nhàng rót rượu vào ly. Đôi mắt Dự nãy giờ cứ dán chặt vào Hảo không rời. Trước, hắn đã có cảm giác đặc biệt với đứa con gái này, nay thấy nhỏ trong bộ quần áo thướt tha, gương mặt son phấn thì hắn càng đắm say hơn. Lần nọ bị Kiên phá đám, hắn chưa nguôi ý định chiếm đoạt nay gặp lại trong tình huống như vậy há chẳng phải trời giúp hắn có được nhỏ sao?
Về phần Hảo, lúc Dự uống cạn ly rượu thì bản thân nhận ra ý đồ tiếp cận đã thành công.
***
Tằm ngồi ngoài vườn, đang buồn bã nghĩ về chuyện của Tưởng thì đúng lúc, Liêm và Quyên xuất hiện. Tằm ngạc nhiên đứng dậy, vừa hay nghe Liêm báo ba ngày sau Tưởng bị giải lên kinh. Bất động chốc lát, Tằm liền nắm tay Liêm, liên tục lắc đầu:
"Tưởng còn chưa nhận tội sao có thể giải đi?"
Liêm thở ra, đó là ý của Trịnh tri phủ, không khác được.
Tằm buông tay, chân bước lùi ra sau và gương mặt trở nên thất thần. Phải làm sao đây? Cô không muốn Tưởng chết, đứa con trong bụng không thể mồ côi cha. Quan sát Tằm đang hoang mang, Quyên bất giác hỏi:
"Ngươi có muốn cứu Tưởng không?"
Tức thì, Tằm ngước lên: "Cô Quyên có cách gì sao? Xin cô hãy nói, Tằm sẽ làm!"
"Vậy ngươi có đồng ý... chết thay Triệu Tưởng?"
Tằm bất động lần hai khi nhìn sâu vào đôi mắt kiên quyết nhưng vô cảm của Quyên. Rồi Tằm nhìn qua Liêm cũng mang biểu hiện y hệt. Hai con người ở trước mặt này, một người từng thương thầm Tưởng và một người từng mất con vì Tằm.