Thanh Quan
Chương 1115 : Ai không nói lý lẽ (5)
Ngày đăng: 14:09 19/04/20
Khoa trưởng kia phải động không ít quan hệ, tốn tiền biếu không ít mới cơ hội vào văn phòng khai phát, tay còn trống trơn chưa kiếm được gì đâu, làm sao chịu rời đi? Hắn không chút do dự hồi đáp:
- Đầu xuân sang năm trong phạm vi bốn khu tuyệt đối sẽ không xuất hiện loại gạch đặc ruột nữa.
Tần Mục gật gật đầu, chậm rãi nói:
- Ai, cũng đừng trách tôi mắng anh, từng cử động nhỏ nhất của văn phòng chúng ta không chỉ riêng những người lãnh đạo Châu Nghiễm đang nhìn, ngay cả tỉnh ủy thậm chí bên thủ đô cũng chú ý đến chúng ta. Công tác không thể không làm, trách nhiệm của chúng ta thật sự là quá nặng, làm ra thành tích thì là mẫu mực trong cả nước, nếu không có thành tích chúng ta không mặt mũi nào đối mặt với mọi người!
Trước tiên giáo huấn, sau đó lại nói đến tình cảm, chút nhiệt huyết còn sót lại trên người khoa trưởng kia bị đốt lên, hoặc là nói con đường thăng quan tiến tước sau này đã bày ra trước mắt hắn, cho nên bắt đầu từ ngày này cho tới mãi 29 tết vị khoa trưởng kia chưa hề về nhà, toàn tâm toàn ý dốc sức trong công tác. Vì thế ở thời gian nghỉ ngơi Tần Mục còn đặc biệt tặng tiền thưởng cho hắn, đem vị khoa trưởng kia cảm thấy thật vui vẻ mãn nguyện.
Huấn xong mấy khoa trưởng, trong lòng Tần Mục có chút hư không, muốn gọi điện cho Hàn Tuyết Lăng các nàng, nhưng không nghĩ ra phải nói gì. Hiện tại hắn thật giống như con mèo trộm tinh bị bắt quả tang, người khác không nói gì hắn nhưng bản thân hắn lại cảm thấy khó chịu. Có trách thì trách Doãn Chiếu Cơ, không có việc gì đòi đánh cuộc với Hàn Tuyết Lăng, còn bị tổn thương nặng như vậy, lúc ấy khi Tần Mục nhìn thấy thân thể cơ hồ bại lộ của nàng, ở trong mắt những cô gái khác đều hiện lên ý tứ có thêm một nữ nhân không thoát khỏi ma trảo của hắn.
Loại ánh mắt kia làm Tần Mục có chút hỏng mất, hắn mở máy tính, tìm trò chơi của công ty internet Hoa Hạ, chậm rãi download xuống.
- Nguyên lai là Nhạc thư ký, hoan nghênh hoan nghênh.
Vốn Tần Mục tính toán ném sắc mặt, nhưng nghĩ lại người ta đã làm được hoàn toàn như vậy, không phải đang chờ mình lộ ra nhược điểm cho mình một kích trí mạng? Dựa theo tính nết của Quốc Thụy Tường, âm trầm đanh đá chua ngoa, cạm bẫy rõ ràng như vậy ném tới đây, Tần Mục sẽ không mắc mưu. Đàn ông tuy không quản được dây lưng quần, nhưng nếu liên lụy tới sự nghiệp cùng tính mạng, vậy dây lưng quần của hắn còn chặt chẽ hơn cả trinh tiết liệt phụ.
Tuy Nhạc Hải Lan cười thật dễ thương, dáng người thật mị lực vạch người, nhất là đàn bà ba mươi tuổi như rượu ngon nồng nàn, nhưng nàng cũng không cho rằng Tần Mục lập tức bị mình mê đảo. Ngồi lên cương vị trọng yếu như văn phòng khai phát, có mỹ nữ nào mà chưa từng gặp qua, nàng phải tính kế lâu dài. Vì vậy sau khi đến trình diện với Tần Mục, hỏi thăm vài câu công tác lại hoàn toàn đứng đắn đi tới bên khoa nhân sự tìm người an bài công tác cho nàng.
Tần Mục nhìn theo bóng lưng Nhạc Hải Lan rời đi, khóe môi hiện lên dáng tươi cười bí hiểm.
…
Cuối cùng Tần Mục vẫn trở về nhà. Hắn không đến biệt thự, bây giờ đến đó chỉ thêm loạn, trực tiếp trở về nhà mình. Làm cho hắn thật không ngờ chính là Hàn Tuyết Lăng không ở lại trong bệnh viện mà đã về đây, đang trò chuyện với Tây Môn Nhạn cùng Tina trong phòng khách.