Thanh Quan
Chương 846 : Nguy Cơ Của Tần Mục (2)
Ngày đăng: 14:06 19/04/20
Nhưng sau khi mưa gió, nữ nhân luôn có mấy ngày không được tự nhiên, cả người như lơ lửng, thân hình chênh vênh lại ngồi xuống, giống như thuận thế té vào lòng Tần Mục.
Tần Mục nhất thời cười ra tiếng, trong tiếng cười mang theo vài phần hài hước, sắc mặt Vân Băng nhất thời nặng trĩu, nghiêng đầu chân thành nói với Tần Mục:
- Tần Mục, đừng tưởng rằng anh có được thân thể của em, là có thể biến em thành vật phẩm sở hữu của anh. Tất cả mọi chuyện chỉ là một sai lầm, chúng ta chẳng qua vào lúc trời tối, không kìm lòng được mà thôi.
Tần Mục nghe vậy, sắc mặt vậy trở nên nghiêm túc, đỡ lấy người Vân Băng, chăm chú nhìn nàng, nói:
- Em là một thân thể độc lập, cho tới bây giờ anh cũng không nghĩ tới giữa chúng ta sẽ phát sinh quan hệ như vậy, nếu như em cảm thấy anh là người dựa vào chuyện này để hạn chế em gì đó thì em nhìn lầm anh rồi.
Nói xong câu đó, Tần Mục cảm thấy đau lòng, bất cứ người đàn ông nào cũng có thiện cảm với người con gái dành lần đầu tiên cho mình, cho dù người đàn ông đó có khốn khiếp thế nào đi nữa.
Tần Mục nói rất thật lòng, ánh mắt trong suốt nhìn Vân Băng. Vân Băng nhìn chằm chằm vào hai mắt Tần Mục, thở dài, nói:
- Chuyện đã như vậy, còn có thể làm gì. Kêu anh cưới em, có khuê nữ của tư lệnh quân khu rồi, anh khẳng định không để mắt đến em, nhưng tự quấn lấy anh lại làm giảm giá trị của em một bậc.
Nói xong câu đó, nàng có chút kiên định, vươn bàn tay nhỏ bé, nhét vào trong tay Tần Mục:
- Được rồi, dù sao đời này em cũng không có ý định lập gia đình, em chỉ muốn kiếm được một số tiền lớn, sau đó đến Châu Âu mua một hòn đảo nhỏ, hưởng thụ cuộc sống.
Tần Mục nhất thời vui vẻ, vuốt mũi Vân Băng cười nói:
- Chí khí không nhỏ, đến lúc đó anh đi cùng em.
Vân Băng thầm thở dài, không nói gì nữa, ngược lại quay lại đề tài vừa rồi, kéo tay Tần Mục nói:
- Thật ra, còn một cách giải quyết khó khăn hiện tại của anh, chẳng qua là thời gian cấp bách, không biết có kịp hay không.
Tần Mục gật đầu, nói:
- Hiện tại, chúng ta có phải nên nói một chút điều kiện hay không?
Ánh mắt Vân Băng lóe ra tia sáng giống như hồ ly, tựa như sắp nuốt chửng Tần Mục. Thân thể nàng mệt mỏi tựa vào ghế sa ***, phảng phất như một nữ vương.
Tần Mục mỉm cười, cảnh tượng đàm phán như vậy vô cùng thú vị. Nếu Vân Băng đã nhắc tới điều kiện, Tần Mục nói:
- Nói điều kiện của em đi.
Vân Băng chăm chú nhìn Tần Mục, không thiếu thưởng thức và say mê, nàng ưu nhã đặt điếu thuốc lên chiếc gạt tàn, ngón tay bỗng nhiên dừng lại, thấp giọng nói:
- Em muốn được trao quyền tiêu thụ độc quyền của Vạn Yến VCD ở khắp Châu Âu.
Há miệng, khẩu vị quả nhiên là rất lớn. Tần Mục cau mày nói:
- Miếng bánh lớn như vậy, một mình em ăn không vô. Huống chi, con đường tiêu thụ năm 97 của Vạn Yến đã đạt thành hiệp nghị tiêu thụ một năm với công ty Cửu Gia ở Châu Âu, lúc này giao cho em, Vạn Yến không thể nào gánh vác được hậu quả vi phạm điều ước.
Vân Băng lắc đầu, phản bác:
- Tổn thất của Vạn Yến để giải trừ nguy cơ lớn nhất trên con đường quan lộ của anh, xem chừng cũng không phải tổn thất quá lớn, huống chi, anh là thiếu gia của tập đoàn tài chính Hoa Hạ, đứng thứ ba thế giới, chút tổn thất này của Vạn Yến có lẽ không đáng đặt trong mắt?
Tần Mục mỉm cười, khoát khoát tay nói:
- Tập đoàn Vạn Yến là sản nghiệp đầu tư của tập đoàn tài chính Hoa Hạ, anh không dám tự tiện chủ trương. Về phần em nói anh là thiếu gia của tập đoàn tài chính Hoa Hạ, anh không phủ nhận, nhưng đây chỉ là hư danh mà thôi, hiện tại trong tay anh căn bản không nắm giữ bất cứ cổ phiếu nào của tập đoàn tài chính Hoa Hạ, đó là kết tinh phấn đấu của mẹ anh, anh không muốn tiêu xài hoang phí.
Tần Mục nói tới đây, dí điếu thuốc vào trong gạt tàn, giọng nói mang theo vẻ khó xử nói:
- Ngàn dặm làm quan chỉ vì tài, Vân đại tiểu thư, những lời này có lẽ em còn hiểu rõ hơn anh. Cho dù làm quan to cấp tỉnh, cả đời cũng không kiếm được một Vạn Yến, trở thành một tiểu khoa trưởng, anh cũng không muốn giết chết con gà đẻ trứng vàng này.