Thanh Quan
Chương 878 : Công trình phê chuẩn (1)
Ngày đăng: 14:06 19/04/20
Tần Mục đưa tay kéo Vân Băng, cười nói:
- Giỏi nha, bây giờ biết học tập làm sao trêu chọc người.
Vân Băng hét lên một tiếng, vội vàng nắm tay Tần Mục, cầu xin nói:
- Được rồi, đừng giỡn, em sai lầm rồi, em sai lầm rồi được chưa.
Tần Mục cười vuốt nhẹ mũi nàng, hỏi:
- Còn thức ăn hay không? Hôm nay ăn một bụng tức giận trở về, thật sự có chút đói bụng.
Vân Băng lườm hắn, gắt giọng:
- Anh cũng thật ngu ngốc, người ta nói gì kệ họ, anh cứ ăn của mình, vô duyên vô cớ bị tức giận, còn mang bụng đói trở về, anh nói anh có lỗ vốn hay không đây?
Tần Mục nghĩ nghĩ, gật đầu lại lắc đầu, không nói gì. Vân Băng thấy trên vầng trán hắn mang theo vẻ lo lắng, đưa tay đặt lên vai hắn, đôi mắt nhìn hắn chăm chú, ôn nhu nói:
- Đừng làm khổ chính mình.
Tần Mục ừ một tiếng, đem cằm đặt lên trán Vân Băng, thấp giọng nói:
- Hiện tại có chút người, nghiêng theo chiều gió thật sự quá mức.
Vân Băng không lên tiếng, ôn nhu dựa vào lòng hắn, vỗ vỗ lên ngực hắn như xoa dịu tức giận.
Ánh mắt Tần Mục ngưng tụ, Vân Băng đang nhắc nhở hắn cứng quá sẽ dễ gãy, đi con đường ôn hòa một chút sao? Ngón tay hắn vô ý thức gõ lên đầu gối. Từ sau khi ở Giang Bắc trở về, Tần Mục cảm thấy được tâm tình của mình có chút thay đổi. Dưới cơ sở hắn vẫn luôn làm người đứng đầu, có đôi khi phải áp dụng một ít thủ đoạn cứng rắn đạt tới mục đích của chính mình. Nhưng ở thủ đô, có cần phải gióng trống khua chiêng, nhìn thấy ai cũng phải đối chọi gay gắt hay sao? Lãnh Phú Quý khinh thường hắn, nhưng Lãnh phó bộ trưởng không có, chỉ cần treo lên Lãnh phó bộ trưởng, Lãnh Phú Quý còn dám thế nào?
Tần Mục âm thầm gật đầu, ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê đúng thật không sai. Vân Băng nói một câu thức tỉnh hắn, hoàn toàn nói rõ yếu điểm của Tần Mục, hắn quá mức dựa vào thế lực lão gia tử, hiện tại hắn nên lấy thái độ đơn độc xử lý sự tình. Ẩn trong thủ đô, ma luyện góc cạnh, dụng ý của lão gia tử lúc này hắn mới hoàn toàn lĩnh hội tận tình.
Nghĩ đến đây, Tần Mục cảm kích nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ, sau đó lấy điện thoại gọi cho Trương Tử Bình.
- Trương nhị thiếu, gần đây đường làm quan rộng mở ah.
Tần Mục cười a a nói, nghe ra bên chỗ Trương Tử Bình có tiếng cụng ly.
- Vài vị lãnh đạo bên Cục xây dựng đang ở đây đâu.
Thanh âm Trương Tử Bình hưng phấn, nói:
- Vốn định gọi anh tới, nhưng đường dây luôn bận rộn, anh chờ tôi một chút.
Nói xong Tần Mục đã nghe bên kia điện thoại không còn thanh âm, có lẽ Trương Tử Bình đã che ống nghe.
Một lát sau thanh âm Trương Tử Bình truyền đến:
- Tôi nói Tần khoa trưởng, anh còn ngồi yên được sao. Bản vẽ thiết kế Tứ Hoàn đã được phê chuẩn xuống rồi, chúng ta sẽ kiếm nhiều tiền.
Ánh mắt Tần Mục co rụt lại, công trình này lên tới vài tỷ, lúc trước theo dự toán Tần Mục cũng không cấp ra bao nhiêu lợi nhuận, nhưng trải qua người của Trương gia thao tác, mấy con số kia nhất định nhấc lên không ít, nếu không làm sao hiện tại Trương Tử Bình uống rượu với người của Cục xây dựng? Nếu lấy giá cả nguyên lai nắm bắt công trình này, chỉ sợ chỉ là hét to mà thôi, bản thân lại không ăn được bao nhiêu. Sở dĩ lúc trước Tần Mục làm như vậy, chính là cho Trương gia cực hạn, không đem con số phù phiếm báo qua, cứ như vậy Trương gia muốn làm thế nào, vẫn còn một khối bánh ngọt lớn nhét vào miệng Tần Mục.