Thanh Quan
Chương 879 : Công trình phê chuẩn (2)
Ngày đăng: 14:06 19/04/20
- Tôi chỉ là một tiểu khoa trưởng, kiếm nhiều tiền gì được, vẫn phải chúc mừng Trương nhị thiếu.
Tần Mục cười vô cùng khoái trá.
- Tần lão đệ, gọi anh một tiếng lão đệ còn không đủ đi, con người của anh đó, thật phá hư, thật quá hư ảo, khối bánh ngọt kia nếu anh bỏ quên, đó mới thật sự là chúc mừng tôi đâu.
Trương Tử Bình nở nụ cười nói.
Hai người chúc mừng một phen, Tần Mục thấp giọng nói:
- Tứ Hoàn liên lụy thật nhiều địa phương, mấy ngày nay Trương nhị thiếu phải chuẩn bị thuốc giải rượu, bảo hộ thân thể cho tốt đi.
Trương Tử Bình buồn rầu đáp:
- Phải đó, thêm vài buổi tiệc trong bụng vô cùng khó chịu. Trưa mai là Bộ công an, tối là Bộ tài chính, thật sự là muốn chết.
Tần Mục còn chưa hướng dẫn lời nói qua mặt kia, chính Trương Tử Bình đã nói ra. Tần Mục làm như không có việc gì, cười nói:
- Bộ tài chính chính là phụ mẫu áo cơm, tiền của công trình đều từ trong tay họ đi ra đâu.
Trương Tử Bình ân một tiếng, lại nói ra:
- Bất quá bên kia có người nói, lượng công trình rất lớn, thế nào cũng cần ý tứ, bọn hắn có chút liên hệ với vài công ty kiến trúc, chúng ta có phải nên ném ra chút gì đó hay không?
Trương Tử Bình vốn không cần nói những chuyện này với Tần Mục, cho dù là kẻ ngốc cũng nên biết ích lợi cùng chung, một người đóng cửa ăn mảnh chỉ có thể bị cô lập, đến lúc đó có người đến tìm phiền toái công trình có làm được hay không, tiền còn kiếm được hay không? Nhưng khi Tần Mục đưa ra bản vẽ xây ba tầng, từng có một câu là ăn mảnh, hiện tại Trương Tử Bình đặc biệt điểm ra, cũng đang trưng cầu ý kiến Tần Mục có nên thay đổi chủ ý hay không. Hắn cùng Tần Mục hợp tác thật khoái trá, thật sự không muốn làm quan hệ tan vỡ.
Tần Mục ha ha cười, hỏi:
- Trương nhị thiếu, không biết có mấy công ty kiến trúc muốn cùng nhau hợp tác?
Dựa vào trí nhớ Tần Mục lái xe đi tới nhà Mộ Băng Đồng, đứng bên ngoài còn chưa gõ cửa đã thấy nàng mở ra một khe nhỏ, thật khẩn trương gọi Tần Mục đi vào.
- Sao lại giống như người làm điệp viên, làm ra vẻ thần bí như vậy?
Tần Mục đi vào nhà, có chút buồn cười hỏi.
- Không phải, mấy ngày nay có vài người đến đây hỏi thăm tiểu Khiết, tôi nhìn bọn hắn không giống người tốt, thật bị hù dọa sợ muốn chết.
Mộ Băng Đồng thở dốc, vỗ vỗ ngực nói.
- Thoạt nhìn Mộ tiểu thư như đã gặp phiền toái, bữa cơm này của cô có phải có chuyện gì cần nói hay không?
Mộ Băng Đồng dù sao cũng biết Tần Mục là nhân viên trong thể chế, hắn cũng không che giấu, trực tiếp hỏi nàng.
Mộ Băng Đồng ừ một tiếng, quay người đi vào trong phòng ngủ lấy ra một quyển vở nói:
- Đây là đồ vật tiểu Khiết lưu lại trước khi đi, nàng nói bên trong có thật nhiều tư liệu quá quan trọng, dặn tôi chuyển giao lại cho anh.
Tần Mục ừ một tiếng, nhíu mày. Quyển vở này thoạt nhìn thật mới, nhưng bên trong lại có dấu tay thật rõ ràng, thoạt nhìn là thường xuyên bị lật xem. Mạnh Khiết cùng Lãnh phó bộ trưởng từng có quan hệ không rõ ràng, Tần Mục từng gặp qua, chẳng lẽ quyển vở này có quan hệ gì với Lãnh bộ trưởng?
Nếu tiếp nhận, hắn sẽ đem chuyện này gánh vác, nhưng nếu không tiếp, hắn không khống chế nổi lòng hiếu kỳ. Hắn chăm chú nhìn Mộ Băng Đồng, thấp giọng hỏi:
- Đồ vật trong quyển vở này cô từng xem qua chưa?
Mộ Băng Đồng lắc đầu nói:
- Mạnh Khiết nói thật đáng sợ, tôi không dám xem. Nàng vốn muốn đem quyển vở này trả lại, nhưng về sau lại không cam lòng, tôi nói cho nàng biết anh làm việc trong chính phủ, nàng bảo tôi giao cho anh.