Thanh Quan
Chương 881 : Tần Mục Bị Cách Chức Tạm Thời
Ngày đăng: 14:06 19/04/20
Tần Mục không chút biểu tình, gật đầu nói:
- Tôi đi bố trí công tác một chút.
Bùi Hải Đào ừ một tiếng, đợi khi Tần Mục đi tới cửa, Bùi Hải Đào mới nói một câu:
- Người trẻ tuổi, quá mức sắc bén đi.
Động tác của Tần Mục thoáng ngừng lại, sau đó rời khỏi văn phòng. Lần này hắn biết chỉ sợ sau khi ra khỏi tòa lầu này, sẽ không có cơ hội trở về, vì vậy thật sự dặn dò nhân viên cần chú ý chặt chẽ. Về phần Triệu Vũ Hiên có thể đi lên vị trí khoa trưởng hay không, phải xem tâm tư của
Bùi Hải Đào. Tần Mục nâng đỡ hắn đi lên trong khoa nghiên cứu, Bùi Hải
Đào có đồng ý bảo vệ hay không phải xem bản thân của Bùi Hải Đào. Nhưng dựa theo sự đa mưu túc trí của hắn, bồi dưỡng một người chuyên môn kỹ thuật làm khoa trưởng, sau đó đem khoa nghiên cứu gắt gao nắm trong tay, thật ra mới phù hợp phong cách của hắn.
Dặn dò xong hết thảy, đã sắp đến giờ tan sở, Tần Mục cười híp mắt nói với mọi người:
- Sau khi tan tầm mọi người cùng đến câu lạc bộ Kim Chính, tôi mời khách.
Mọi người hình như đều nghe được tin tức, cảm xúc thật tệ, không nói chuyện.
Tần Mục cười nói:
- Những người trẻ tuổi như các vị, sao lại không có chút sức sống nào, một người như tôi cũng dám đến câu lạc bộ, vì sao cảm xúc của mọi người lại thấp như vậy đây.
Hắn mới hai mươi bảy tuổi lại làm như ông già, khiến Hạ Uyển Nhi không nhịn được bật cười.
Sau đó Tần Mục đi ra ngoài, gọi điện cho Trương Tử Bình, nói mình không đi qua. Trương Tử Bình cũng nghe được tin tức Tần Mục bị phê bình, an ủi hắn vài câu.
Đêm nay Tần Mục uống không ít, mỗi cấp dưới đều uống thật nhiều với hắn, nhất là Triệu Vũ Hiên. Tần Mục uống một trận, lại dặn dò hắn nhất định phải quản lý tốt khoa nghiên cứu.
Trở lại trong nhà, Vân Băng đang chờ đợi hắn, Tần Mục đẩy cửa, Vân Băng nghênh đón, quan tâm hỏi:
- Cha gọi điện thoại cho em, nói hậu quả bản báo cáo của anh thật nghiêm trọng, anh có phải có tâm sự hay không?
- Kỳ thật quan hệ của anh đã rất rộng, nhưng người anh giao đấu đều không phải cấp bậc của anh có thể đối kháng, anh chỉ là chọn sai đối thủ.
Tần Mục cười khổ nói:
- Sao lại là anh chọn sai đối thủ, là đối thủ tự mình tìm tới anh thôi, ở Cửu Giang gây sức ép, bọn hắn phản kích rất nhanh.
- Hiện tại em chỉ cảm thấy kỳ quái, làm sao anh dám mạo hiểm lớn như vậy? Ở Cửu Giang anh giống như đã sớm biết con đê Cửu Giang có vấn đề, nhìn toàn bộ xu thế hành trình của anh, giống như cố ý vì thế mà đi. Còn có lần này, anh chắc chắn mình trở thành tiêu điểm đứng trên dư luận đầu sóng ngọn gió cũng sẽ không bị hao tổn quá lớn, cho nên anh mới dám đổ như vậy, anh dựa vào cái gì?
Tần Mục cười thần bí:
- Vận khí của anh luôn không tệ lắm.
- Vận khí? Ai mà thèm tin tưởng vận khí gì của anh đâu.
Vân Băng cười nói:
- Nếu anh thật sự có vận khí, thì phải là một bước lên mây, làm sao chịu nhiều long đong như vậy?
Tần Mục trầm mặc một lúc, lẩm bẩm:
- Bởi vì trong lòng anh còn chứa nhân dân đi.
Đề tài này có chút cấm kỵ, Tần Mục nói xong hai người đồng thời lâm vào trầm mặc, qua hồi lâu Vân Băng mới vươn tay trái ôm eo hắn, thanh âm có chút khàn khàn hỏi:
- Sắp phải rời đi sao?
Tay Tần Mục đặt trên đỉnh đầu nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, chậm rãi nói:
- Trong thủ đô không có lão gia tử bao che, làm sao còn vị trí của anh.
Mặc dù lời nói của lão gia tử còn chút hữu dụng, nhưng không dễ ra ngoài, nếu không sẽ biến thành lưng phản với hiệp thương với vị kia. Lão gia tử làm không được, anh cũng không làm cho lão gia tử khó xử, theo kế sách hiện nay, chỉ phải rời khỏi thủ đô, xuống địa phương cắm rễ, đây mới là con đường của anh.