Thanh Quan

Chương 1027 : Trăm tên dân công bị bắt

Ngày đăng: 14:08 19/04/20


Tần Mục ừ một tiếng, cũng dùng thanh âm vô cùng nghiêm túc hỏi:



- Lý do thế nào?



Hiện giờ, hắn không có tâm tư quan tâm đến Tina và Tây Môn Nhạn, đi vào phòng khách, lúc này mới tiếp tục truy vấn nói:



- Anh nói cái gì, thật sự không nói giỡn chứ?



Lưu Đại Hữu khẳng định nói:



- Bây giờ là thời kỳ thành phố nghiêm khắc chỉnh đốn xã hội, không phải sắp quốc khánh rồi sao. Ai ngờ bọn họ lại làm như vậy, trên dưới một trăm người, toàn bộ bị bắt hết. Tiền phạt là chuyện nhỏ, nhưng nếu kêu lên, đội thi công của Phổ Thượng chúng ta sẽ biến thành hàng vỉa hè, danh tiếng rất khó nghe.



Tần Mục có chút dở khóc dở cười, đúng vậy, nếu truyền đi danh tiếng dễ nghe mới là lạ. Một số công nhân xây dựng đi tìm thú lạ bị bắt đi, còn là trên dưới một trăm người, càn quét nghiêm khắc nhất toàn thành phố sợ rằng cũng không đến con số này.



Lưu Đại Hữu tiếp tục hồi báo:



- Lần này tôi mời phó cục trưởng dẫn đội mấy lần, hắn mới bí mật tiết lộ chút tin tức. Tần bí thư, trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như thế, lưng quần của bọn họ tối nay đều nới lỏng, toàn bộ người trên công trường đều không quản được đáy quần? Kẻ ngu cũng không tin.



Tần Mục trầm ngâm chốc lát mới nói:



- Lưu đại ca, tối nay anh cực khổ rồi, xem có thể tìm mấy người trong cục thành phố hỏi thăm tin tức không, tốt nhất là gặp mấy dân công hỏi thăm chuyện đã xảy ra, nếu thật sự là vấn đề của chúng ta, ngày mai sẽ phải lên lớp cho đám chủ thầu kia mấy bài chính trị, nếu có người cố ý gây khó dễ cho chúng ta. . .



Tần Mục cũng không nói tiếp, chuyện này đã trở thành sự thật, cho dù chịu thiệt, cũng không thể báo cáo vào lúc này.



Lưu Đại Hữu đáp ứng một tiếng, nói cho Tần Mục hắn bây giờ đang trên đường đến cục thành phố. Chuyện này thật ra đã rất rõ ràng, nhất định có người giở trò quỷ sau lưng, chẳng qua trên dưới một trăm người là con số lớn thế nào chứ, quá quỷ dị.




Tây Môn Nhạn che mặt bỏ chạy, tiểu ma nữ này nói chuyện thật sự quá hãi hùng?



Tina nhìn Tây Môn Nhạn đóng sập cửa lại, vẻ mặt từ từ trở nên ngưng trọng, lầm bầm nói:



- Cái này không thể được, ngày mai là ngày nghỉ của mình, không ra ngoài chơi làm sao được? Xem xem, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.



Ngay sau đó, trên màn ảnh máy vi tính hiện ra một cửa sổ nói chuyện vô cùng cổ xưa, nàng đánh một hàng chữ lên trên, sau đó hào hứng mở phần mềm. Nhất thời, trong âm li đầy rẫy các loại giọng nói, quả thực không khác gì chợ bán thức ăn.



Đại khái qua hơn một giờ, Tây Môn Nhạn mới mặc đồ ngủ vô cùng truyền thống đi vào, phát hiện Tina đang nhìn chằm chằm vào màn hình, nghi ngờ hỏi:



- Xảy ra chuyện gì vậy, đã trễ thế này còn chưa ngủ? Ngày mai tôi và cô đến khu phong cảnh chơi đùa được không?



Tina căn bản không để ý đến lời nói của nàng, tập trung lực chú ý lên trên màn ảnh. Tây Môn Nhạn đi tới bên cạnh, vỗ nàng một cái, nàng mới cười mờ ám nói với Tây Môn Nhạn:



- Đừng làm rộn, có chuyện tốt.



Tần Mục đêm nay nằm trên sa *** nửa tỉnh nửa mê, lúc thức dậy thì phát hiện trên người có chăn mỏng, phía trên còn có hương thơm nhàn nhạt. Hắn nghiêng đầu nhìn qua phòng bên cạnh, ngọn đèn bên trong còn không có tắt, thậm chí còn nghe được tiếng phím đàn.



Hắn cười khổ, trong nhà một bí thư đảng ủy có một nữ nhân ở lại, lại còn là người ngoại quốc, nếu không phải quân đội đã chào hỏi trong thành phố rồi, chỉ sợ Tần Mục hắn nhanh chóng bị ban thanh tra kỷ luật điều tra.



Hắn đi tới phòng tắm, dùng nước ấm rửa mặt, phát hiện bây giờ đã là bốn giờ sáng. Thời gian này ở Quảng Châu chỉ mới là lúc kết thúc cuộc sống về đêm, có chút người trẻ tuổi ham chơi đang ăn sáng.



Tần Mục dùng khăn lau mặt, tư duy thanh tỉnh một ít, sau đó hắn đi vào trong phòng khách, đặt điện thoại trên bàn trà, lại nhâm nhi trà suy tư