Thanh Quan

Chương 1099 : Làm một con chó có tư tưởng (2)

Ngày đăng: 14:09 19/04/20


Văn Nhập Hải giảo thoạt nở nụ cười, thấp giọng nói:



- Dù sao là đồ cũ, có phải đồ cổ hay không thì phải mời chuyên gia xem xét, ai không có việc gì đi xem xét đây chứ.



- Vậy anh cũng không biết là thật hay giả…



Trương Á nhỏ giọng than thở.



- Chỉ cần đem quyền lực nắm trong tay, chỉ sợ không người nào dám tặng hàng giả. Nếu thật dám tặng, vậy phải thừa nhận trừng phạt về sau.



Thanh âm Văn Nhập Hải mang theo vẻ âm tàn.



Trương Á cuống quýt chui vào lòng hắn, đấm ngực hắn, làm nũng kêu lên:



- Anh dọa em, anh dọa em nè.



Hai người tiêu tan mâu thuẫn, lại quấn quýt lấy nhau, mãi đến đêm khuya mới chấm dứt. Đợi khi thức giấc, Văn Nhập Hải cảm thấy toàn thân tràn đầy khí lực, có dã tâm thật lớn đối với tương lai.



Trở lại đơn vị, việc đầu tiên Văn Nhập Hải đi tìm Tần Mục báo cáo công tác, lại phát hiện Tần Mục vẫn chưa đi làm. Có Tần Mục che chở, Văn Nhập Hải đương nhiên giao toàn bộ tâm tư vào sự kiện của công trường kiến trúc, hắn muốn cho mọi người nhìn thấy, Văn Nhập Hải chỉ cần có người dẫn đường, là có thể làm cho tất cả mọi người đều nhận thức hắn.



Hắn vừa chuyên tâm, cùng ngày đã phát hiện ra vấn đề. Hắn không bắt tay trong công trường kiến trúc, mà tra xét tài khoản công ty. Hắn xuất thân từ nghề này, đương nhiên nhìn ra vấn đề, sổ sách làm được dị thường cao minh, nhưng hắn vẫn ngửi ra dấu vết. Tuy sổ sách làm thật xinh đẹp, nhưng con số giả dối làm cho hắn tìm ra không ít sơ hở, mượn phí tổn thu mua nguyên vật liệu mà nói, so với thị trường giá cả tài liệu sang quý đều cao hơn gấp mười lần, bên trong này có vấn đề lớn.
- Cười đi, mày cứ cười đi, có thời gian cho mày khóc!



Văn Nhập Hải chậm rãi dụi tắt tàn thuốc, nhẹ nhàng ném xuống đất, ánh mắt nhìn trừng đầu thuốc lá bên dưới. Hồ Bân đang định hăm dọa thêm vài lời, lại cảm thấy hoa mắt, sau đó “ba” một tiếng vang giòn, qua thật lâu mới biết má phải của mình vừa đau vừa ngứa, nước mắt không tự chủ được chảy ra.



- Ở trước mặt tao, mày có tư cách gì bừa bãi!



Văn Nhập Hải âm lãnh nói.



Văn Nhập Hải vẫy vẫy bàn tay phải hơi đau, lại lộ ra bộ dáng cười híp mắt, lấy gói Trung Hoa trong túi áo, tùy ý châm một điếu, sau đó nhét vào miệng Hồ Bân. Hồ Bân không tưởng được Văn Nhập Hải nói đánh là đánh, hoàn toàn khác hẳn dáng vẻ vâng vâng dạ dạ ngày trước, vì vậy không nghĩ tới đứng lên phản kích Văn Nhập Hải. Kỳ thật chân của hắn bị xích vào cạnh bàn, dù muốn di chuyển cũng khó khăn. Nếu không Triệu đồn trưởng làm sao yên tâm rời đi, nhất định phải cam đoan an toàn của Văn Nhập Hải.



Văn Nhập Hải châm thuốc cho Hồ Bân, sau đó ném gói Trung Hoa xuống đất, tiếp tục hút loại Hồng Mộc. Hồ Bân mờ mịt rít vài hơi, lúc này Văn Nhập Hải mới cười híp mắt nói:



- Cậu em vợ, mặt đau không?



Hắn vừa hỏi, Hồ Bân không tự chủ được cảm giác vùng mặt đau rát. Ngày hôm nay nhìn Văn Nhập Hải như nắm quyền sinh sát trong tay, loại khí thế này Hồ Bân chưa từng cảm giác qua.



- Mày đánh người, mày dám đánh người trong trại tạm giam!



Hồ Bân như đứa con nít kêu lên, hắn cảm giác má phải của mình sưng phồng, ánh mắt mơ hồ không rõ.