Thanh Quan
Chương 1101 : Làm một con chó có tư tưởng (4)
Ngày đăng: 14:09 19/04/20
- Tiểu lẳng lơ, tao đã sớm biết tên Văn Nhập Hải đáng chết này giấu diếm sau lưng tao đi tìm mày, tao mới đi vài ngày, mày đã không biết xấu hổ vào nhà. Nói cho mày biết, cho dù mày có nhặt thì cũng phải nhặt thứ tốt, thứ lão nương đã ném, mày cũng không ngại bẩn!
Trương Á cười khúc khích, như ám chỉ nói:
- Người khác cảm thấy là rác rưởi, tôi lại thấy là khối bảo, may mắn anh ấy cũng không làm cho tôi thất vọng!
Hồ Anh không nghĩ tới Trương Á lại nói như vậy, còn định nói gì đó thì sắc mặt Trương Á âm tàn, gằn từng chữ:
- Nói cho các người biết, tiểu tử Hồ Bân chết chắc rồi, tham ô công quỹ sử dụng nguyên vật liệu chất lượng kém, xem thường an toàn sinh mạng nhân dân, đây không phải chuyện nhỏ, nhất định phải ăn đạn!
Nàng thốt ra lời này, gia đình kia càng thêm khó chịu, trong đó vợ của Hồ Bân nhảy dựng lên muốn đánh Trương Á, Văn Nhập Hải sao cho phép nàng được như ý, vung chân đá mạnh lên bàn, lớn tiếng quát:
- Không thèm cãi với các người, các người lại nháo mãi không dứt. Hiện tại tôi mời các người ra ngoài, lập tức đi ngay!
Nói xong Văn Nhập Hải đi tới cửa mở ra, sắc mặt tức giận nhìn chằm chằm gia đình vợ cũ. Đều nói ba đàn bà một bàn diễn, gia đình kia cũng không phải hiền lành, vừa thấy Văn Nhập Hải thật sự phát hỏa, cả ba người đàn bà lập tức ngồi bệch dưới đất bắt đầu khóc lóc gào thét.
Trương Á cười khổ đi tới bên người Văn Nhập Hải, thấp giọng nói:
- Em thật sự rất bội phục anh, đàn bà như vậy mà anh cũng có thể cùng nàng sinh sống ba năm. Cảm tạ cô ta rời khỏi anh, để cho em nhặt được một đại bảo bối!
Nhận lấy điếu thuốc trong tay Tần Mục, Văn Nhập Hải vốn nghĩ là Trung Hoa gì đó, Tần chủ nhiệm hút thuốc có kém cỏi sao? Ai ngờ cầm trong tay không thấy nhãn hiệu. Tần Mục cười nói:
- Có người muốn đến khu khai phát của chúng ta mở nhà máy thuốc lá, đây là tặng cho tôi thử xem. Có chút người sao, không điều tra rõ ràng thì đã tự kết luận, nếu muốn đưa lễ tối thiểu cũng phải biết tôi không hút thuốc lá, vừa lúc tiện nghi cho anh.
Trong lòng Văn Nhập Hải như nổ tung, trước mắt sao phủ, xem ra cách làm của mình được Tần Mục vừa lòng, vì vậy mới xuất hiện tình huống này.
Hắn vội vàng nói:
- Tần chủ nhiệm không hút thuốc là vì bảo vệ thân thể, người nghiện thuốc giống như tôi đây, cho dù muốn cai cũng không có nghị lực.
Vỗ mông ngựa thật thoải mái, Tần Mục ha ha cười nói:
- Anh đó, có đôi khi làm việc thật quá mức cấp tiến, vậy thì không tốt lắm. Nếu đem nghị lực đặt vào chuyện cai thuốc, nhất định sẽ thành công.
Văn Nhập Hải khó xử, trạng thái chó điên của hắn là điều mà Tần Mục cần có, nếu quả thật đánh mất thì xong rồi, nhưng nghe ý tứ của Tần Mục, thuốc lá này chỉ sợ không thưởng thức đến. Văn Nhập Hải đã hạ quyết tâm, sau khi tan sở phải đi mua hạt dưa cùng kẹo, nói gì cũng phải cai thuốc lá.
Tần Mục không để ý tới hắn nghĩ gì, đi tới bên cửa sổ, mở ra, mặc cho gió lạnh thổi vào phòng. Văn Nhập Hải không hiểu Tần Mục có ý gì, đi lên hai bước đứng sau lưng hắn.