Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 1 : Mở đầu

Ngày đăng: 17:59 19/04/20


Hàn Tả Tả mở mắt ra, ánh mắt nhất thời có chút mê mang, nhưng rất nhanh liền khôi phục thanh tỉnh.



Bờ vai trần từ trong chăn lộ ra, bị gió thổi qua có chút lạnh,

trên lưng là một cánh tay cứng rắn như sắt vắt ngang, đem cô giam cầm

chặt chẽ trong lồng ngực tráng kiện của đối phương.



Trong phòng thực im lặng, rèm cửa sổ nặng chịt đem ánh mặt trời che

lại ở phía sau, chỉ có một khe hở nhỏ chưa được kéo lại ẩn

hiện ánh hào quang.



Hàn Tả Tả cẩn thận nhúc nhích, lập tức nhe răng trợn mắt, toàn thân

xương cốt giống bị người ta tháo ra, vừa chua xót vừa đau.



Hàn Tả Tả trừng mắt nhìn trần nhà không tiếng động mắng một câu, cau mày nhẹ nhàng bỏ cánh tay trên lưng xuống, động tác thong thả đến

không thể phát giác.



Rốt cục lặng yên không một tiếng động xuống giường, Hàn Tả Tả thở

phào nhẹ nhõm, hai chân mềm nhũn ra, cắn răng gắng gượng, thân

thể trần truồng nhặt lên quần áo đã cởi ra dâyd đất, di chuyển

nhẹ nhàng bước ra phòng khách.



Tối hôm qua bị giằng co đến hơn nửa đêm, trên người dinh dính ngấy

ngấy thập phần khó chịu, giữa hai chân còn lưu lại dấu vết điên cuồng, Hàn Tả Tả lại chẳng quan tâm đi rửa sạch, nhanh chóng mặc xong quần

áo, xách giày cao gót đá ở góc tường, liền giống như siêu trộm,

chân không hướng cửa bỏ chạy.



Hàn Tả Tả động tác đột nhiên ngừng lại, sắc mặt nháy mắt khó coi tới cực điểm.



Cửa lớn đang đứng một người đàn ông khoanh tay ôm ngực, thần sắc

thanh tỉnh, làm sao còn có nửa phần bộ dáng vừa mới tỉnh ngủ.



Hàn Tả Tả cứng người trong chốc lát, liền cố gắng trấn định thả

giày cao gót xuống, thanh âm bình tĩnh chào hỏi: “Buổi sáng tốt lành!”



Lang Hi cơ thể trần truồng đứng chắn trước cửa, thần sắc lạnh

nhạt, lông mi dày rộng lộ ra vài phần sắc bén, không chút xấu hổ

nào về toàn thân đang lõa lồ của mình, vẫn như cũ đứng thẳng

như thần giữ cửa.



Hàn Tả Tả thần đảo qua, lập tức không được tự nhiên dời đi tầm mắt.



Lang Hi với cơ bụng rắn chắc phía dưới, dục vọng trong ánh

bình minh vô cùng tự nhiên dựng thẳng chỉa về phía cô.



Hàn Tả Tả tim đập thình thịch vô cùng lợi hại, cố gắng bình tĩnh cúi

người đổi giày: “Thời gian không còn sớm, tôi còn có việc, đi trước......”



Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy một bóng đen bao phủ xuống, vừa định ngẩng đầu

đã cảm thấy trên lưng căng thẳng, ngay sau đó một trận đầu óc choáng
để lộ ra vô tận quyến rũ, trêu chọc lòng người.



Hàn Tả Tả đoán chừng một lát nữa Lang Hi sắp kết thúc, cắn cắn môi, run rẩy vươn tay đụng đến chỗ hai người chặt chẽ kết hợp, ngón

tay mảnh khảnh ngây ngô khiêu khích Lang Hi.



Quả nhiên không bao lâu, Lang Hi liền bấu chặt đùi cô hung hăng tiến

công vào chỗ sâu nhất, run run phát tiết ra, dẫn tới cô lại một lần

nữa thất thần.



Hàn Tả Tả nhìn trần nhà, sau một lúc lâu mới chậm rãi bình phục lại, đẩy người đàn ông trên người xuống, không rên một tiếng xuống

giường đi vào phòng tắm.



Giữa hai chân một mảnh ướt đầm đìa không chịu nổi, Hàn Tả Tả kéo lê

thân mình mệt mỏi tới cực điểm, miễn cưỡng rửa sạch dấu vết dầy đặc

trên người.



Nước ấm cuốn trôi đi hết phiền muộn trong lòng, làm cho Hàn Tả Tả bình tĩnh lại rất nhiều, lúc đi ra nhìn đến Lang Hi vẫn như cũ thân

thể trần truồng, đang không e dè gì tựa vào đầu giường, hai chân

thon dài vắt ngang, miệng hút từng hơi thuốc lá.



Mùi khói nồng nặc làm cho Hàn Tả Tả nhăn mày lại, nhặt lên quần áo,

cởi bỏ khăn tắm, dưới ánh mắt thâm trầm của Lang Hi, sắc mặt tự nhiên mặc vào, sau đó nhìn gương sửa sang lại mái tóc.



”Tôi đi đây.”



Lang Hi trầm mặc nhìn cô, thẳng đến Hàn Tả Tả một tay đặt vào trước cửa, mới thản nhiên mở miệng: “Đi xuống lầu quẹo trái có cửa hàng

bán khăn lụa.”



Hàn Tả Tả dừng một chút, cũng không quay đầu lại đá cửa mà đi.



Trong thang máy chỉ có một mình Hàn Tả Tả, trong gương trên cần cổ trắng noãn lộ ra bên ngoài vô số dấu đỏ hồng, trông vô cùng

mờ ám.



Hàn Tả Tả ảo não mắng một câu, rụt cổ lại vội vàng mua chiếc khăn lụa che lên, sau đó vẫy taxi nghênh ngang rời đi.



Nhìn đồng hồ, phỏng chừng lại đến muộn.



Hàn Tả Tả bất đắc dĩ khởi động máy, quả nhiên nhận được rất nhiều

tin nhắn gửi đến, trong lòng đối Lang Hi oán hận càng sâu rồi.



Chỗ ngồi phía sau của taxi không đủ mềm mại, Hàn Tả Tả bị lăn qua

lộn lại giằng co nhiều lần như vậy, phía dưới đau rát vô cùng, chỉ có thể miễn cưỡng ngồi ở rìa ghế ngồi, mỗi lần đi qua chỗ giảm xóc,

Hàn Tả Tả đều hận không thể cầm cây đao lớn quay lại chém chết tên

đầu sỏ gây chuyện.



Ngã tư đường T thị vẫn phồn hoa giống như xưa, Hàn Tả Tả nhìn

ngoài ra cửa sổ từ từ hạ cửa kính xe xuống, không khỏi cẩn thận

suy nghĩ, cô cùng Lang Hi dây dưa, rốt cuộc là bắt đầu từ lúc nào.