Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 11 : Ước hẹn làm bạn gái

Ngày đăng: 17:59 19/04/20


Edit: Ishtar



(từ chương này mình sẽ đổi ngôi xưng của 2 anh chị: Tứ Lang, Tả Tả cho tới khi 2 người...



Trước lúc khai giảng, Hàn Tả Tả mới nhớ trở lại trường xem thành

tích, thành tích thi cuối kỳ vẫn còn đăng, chắc rằng có thể

nhận được học bổng. Tiền kiếm được từ việc làm thêm chắc cũng

không bao nhiêu, tính cả việc ăn uống tiết kiệm, ở gần trường học thuê một căn phòng nhỏ chắc là đủ.



Cách thời điểm khai giảng chính thức còn hai ngày, Hàn Tả Tả buổi

tối ở trong phòng nghiên cứu tư liệu, nghĩ phải nhanh một chút nắm rõ công việc sắp tới.



Cửa phòng bị gõ vang, Hàn Tả Tả đứng dậy mở cửa, Lang Hi mang theo một cái hộp trực tiếp bước vào.



Từ ngày Lang Hi không hề báo trước hôn cô một cái, Hàn Tả Tả đối

với hắn vẫn có chút không được tự nhiên, chính là lúc lơ đãng nghĩ

đến hắn, sau đó liền càng không thể dừng lại được nhớ tới thời

điểm cùng hắn ở chung.



Hàn Tả Tả đối với việc tâm tình hoảng hốt của mình vừa sợ lại bất

đắc dĩ, cố tình càng là khắc chế, lại càng không thể kiềm nén được

cảm xúc đang xôn xao trong lòng.



Hộp giấy màu trắng tuyệt đẹp được quấn bởi cái nơ màu hồng

phấn, Lang Hi tiện tay đặt chiếc hộp trên giường, thản nhiên nói:“Cho cô.”



Hàn Tả Tả tò mò, rút đoạn nơ mở ra, lấy ra một cái váy màu đỏ.



Cắt may vô cùng tinh xảo, khi sờ vào cảm giác rất tuyệt, không

đính quá nhiều vật trang trí, trên lưng chỉ phối một chiếc

thắt lưng bằng da, vốn rất đơn giản nhưng lại tùy ý lộ ra vẻ

quyến rũ, cộng thêm một chút dã tính, chẳng những không quá nổi

bật, ngược lại càng thêm vẻ xinh đẹp thần bí.



Hàn Tả Tả kinh ngạc hỏi: “Chú Tư vì sao lại tặng quà cho cháu?”



Lang Hi trong mắt có cái gì chợt lóe lên rồi biến mất, nhanh đến nổi

người ta không thể bắt lấy, sắc mặt bình tĩnh thong dong giải

thích: “Tối mai công ty họp mặt thường niên, tôi thiếu một người

bạn gái.”



Hàn Tả Tả đã hiểu, Lang Hi là muốn bảo cô làm bạn gái của hắn, cùng hắn tham gia họp mặt thường niên của công ty.



Hàn Tả Tả nhíu nhíu mày, nghi hoặc nói: “Nhưng vì sao tìm cháu ah?

Cháu cho tới bây giờ chưa từng tham gia loại hoạt động nào như vậy, lỡ như làm hỏng làm sao bây giờ? Vả lại, Chú Tư có thể thiếu

bạn gái sao...”



Hàn Tả Tả trong lòng vô cùng khó hiểu, tuy

rằng Chú Tư cả ngày nghiêm mặt lạnh nhạt bộ dáng cự tuyệt người

ngoài ngàn dặm, nhưng dựa

vào gia thế bối cảnh của hắn, khẳng định có rất nhiều phụ nữ phía

sau nối phía trước chen chúc nhau, sao lại muốn tìm cô làm bạn gái? Hơn nữa, cô bất quá chỉ là một sinh viên vừa mới trưởng thành, so với loại ‘bạch cốt tinh’ thân kinh bách chiến, mặc kệ là tướng mạo

hay là trí tuệ, so với cô đều cao không chỉ một cái cấp bậc thôi đâu.



Lang Hi không nói nhiều lắm, trầm mặc hồi lâu mới chậm rãi mở miệng: “Cô thích hợp nhất.”



Hàn Tả Tả buồn bực không thôi: “Vì sao?”



Lang Hi hờ hững nói: “Cô nói, tôi là bạn trai của cô.” (Ish: thấy cái miệng hại cái thân chưa chị ~o~)




Hàn Tả Tả trước khi nhận công việc trợ lý, đã dành thời gian

nghiên cứu vị nghệ sĩ trẻ tuổi nhưng tài năng hơn người này.



Tô Vĩ vừa ra sinh ra đã có may mắn vượt trội hơn người, cha của hắn

là diễn viên nổi tiếng, mẹ là nữ ca sĩ có tên tuổi, đã biểu diễn

trong rất nhiều sự kiện nổi tiếng. Những ca khúc ấy đến nay

vẫn rất được yêu thích.



Tô Vĩ mới ra sinh ra đã là tiểu minh tinh, có cha mẹ bảo bọc, đương

nhiên tiền đồ thuận lợi, ngày xưa là tiểu minh tinh hiện nay đã

trở thành thần tượng số một Châu Á.



Tô Vĩ trào phúng cười cười: “Anh, anh nói trong cái vòng luẩn quẩn này

sớm muộn gì cũng sẽ đánh mất chính mình, vậy anh nói xem, em làm

sao lại lớn được như bây giờ?”



Tô Tấn sắc mặt càng thêm xanh mét, đáy mắt giống như có hai ngọn

lửa phừng phực, hung tợn trừng mắt nhìn thiếu niên cà lơ phất phơ

trước mặt.



Hàn Tả Tả vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ đánh giá hai người đang giằng co, chần chờ mở miệng: “Hai người là... anh em?”



Tô Vĩ lúc này mới đem tầm mắt chuyển đến trên người cô, nhìn cô thật

kỹ, đột nhiên nhếch hàng chân mày, ngả ngớn đến cực điểm cười rộ

lên.



”Tiểu thư xinh đẹp này sao tôi lại chưa từng gặp qua, là mới tới sao?”



Tô Tấn lập tức bật người dậy, tràn ngập dục vọng chiếm hữu cầm

lấy tay Hàn Tả Tả, giận không thể át nói: “Tô Vĩ, anh cảnh cáo em, không được có ý xấu với cô ấy!”



Tô Vĩ không sao cả nhún vai: “Anh nói không tính, người ta lựa chọn ai, là tự do của cô ấy.”



Mắt thấy chiến hỏa sắp không thể vãn hồi, Hàn Tả Tả bỏ dĩa xuống khụ

một tiếng, đứng lên vươn tay, lễ phép nói: “Tô Vĩ xin chào, tôi là Hàn

Tả Tả.”



Tô Vĩ khiêu khích liếc Tô Tấn một cái, nắm tay Hàn Tả Tả không buông, cúi đầu ở trên mu bàn tay cô hạ xuống một nụ hôn.



Tô Vĩ đắc ý dào dạt ngẩng đầu, vừa muốn kích thích Tô Tấn một phen, liền

nhìn thấy một gương mặt nghiêm nghị lạnh lùng xuất hiện.



Tô Vĩ đang muốn khoe khoang bị nghẹn lại, tươi cười cứng đờ, không

rõ chuyện gì đang xảy ra cùng Lang Hi mắt to trừng đôi mắt nhỏ.



Lang Hi mặt không chút thay đổi đi tới, ánh mắt lạnh lẽo như băng giá sắc bén lướt qua, hung hăng đâm vào bàn tay Tô Vĩ đang nắm tay Hàn

Tả Tả.



Hàn Tả Tả vội vàng rút tay ra, thuận theo đứng ở bên người Lang Hi.



Lang Hi thản nhiên nói: “Tay.”



Hàn Tả Tả yên lặng vươn tay phải, Lang Hi lấy ra khăn mặt, nắm tay cô, tỉ mỉ lau một lần.



Tô Vĩ sắc mặt nhất thời vặn vẹo.



Tô Tấn vui sướng khi người gặp họa cười rộ lên, thích ý hô: “Lang ca, Lang tẩu!”