Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 20 : Lời đồn tự sụp đổ

Ngày đăng: 17:59 19/04/20


Edit: Ishtar



Dù sao cũng đang ở trong vườn hoa Chu gia, Hàn Tả Tả sợ bị người khác nhìn thấy, vội vàng né tránh, lại giãy không ra, nghe vậy ngoảnh mặt đi, xem thường nói: "Nhìn cái rắm!"



Lang Hi mặt không chút thay đổi "Nga" một tiếng, bình tĩnh nói: "Em đang giận."



Hàn Tả Tả trợn mắt nhìn.



Lang Hi trong mắt hiện lên ý cười, nhịn không được cúi đầu hôn cô.



Hàn Tả Tả một tay đẩy mặt hắn ra, thân mình mất tự nhiên ngửa ra sau, thầm oán nói: "anh sao giống cún con thế này, vừa thấy mặt liền sáp lại liếm liếm... Đừng đừng, bị thấy thì chết!"



Lang Hi cau mày, cánh tay dùng sức đem cô chặt chẽ vây ở trong ngực, bất mãn nhìn cô: "Ngoan một chút."



Hàn Tả Tả nhìn nhìn trên lầu, toàn bộ phòng đều đã tắt đèn hết, chỗ cô đang ngồi cũng rất tốt, hẳn là sẽ không bị nhìn thấy.



Hàn Tả Tả bất đắc dĩ buông tay ra, tùy ý Lang Hi hôn lên môi của cô.



Bóng đêm mê ly, trong vườn hoa yên tĩnh từng cơn gió nhẹ thổi qua, Lang Hi có chút không kìm lòng được, cánh tay đang ôm cô càng thêm siết chặt, ngậm môi cô hung ác mút vào, đầu lưỡi linh hoạt luồn lách chen vào bên trong, khuấy đảo đoạt đi tất cả hô hấp của cô.



Đêm khuya yên tĩnh, chỉ nghe thấy lá cây khẽ xào xạc, trong không gian thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng thở dốc ái muội.



"Dát —— "



âm thanh bén nhọn bất thình lình đánh vỡ bầu không khí yên lặng tốt đẹp, còn văng vẳng bên tai thật lâu chưa tiêu tán trong bóng đêm.
Lang Hi mờ mịt một lát, lúc này mới nhận ra có chỗ nào đó không thích hợp, hỏi cô: "Làm sao vậy?"



Hàn Tả Tả trêu ghẹo nói: "Tin tức đều bay đầy trời, Chú Tư anh cư nhiên còn không biết! hiện tại các tạp chí lớn nhỏ đều đưa tin anh và con gái rượu của một chính khách quan trọng đang kết giao, không chỉ có dắt tay nhau cùng tham dự tiệc từ thiện tối hôm đó, còn vung tiền như rác ra giá trên trời mua chiếc vòng tay vì Chu Lệ Thuỷ."



Lang Hi nghĩ nghĩ, bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: "Em trở về tìm tôi đánh ghen."



Hàn Tả Tả nụ cười trên mặt cứng đờ, tức giận nói: "Ai ghen chứ! Em một câu còn chưa hỏi đâu nha..."



Lang Hi suy tư một lát nói: "Thì ra cô ta tên là Chu Lệ Thuỷ, tôi và cha cô ta có chút quen biết, buổi tối lúc ở tiệc từ thiện gặp được Chu tiên sinh, ông ấy có nhờ tôi dẫn con gái ông ấy vào cửa..."



Hàn Tả Tả thở dài: "cô nương nhà người ta nếu biết anh ngay cả tên của cô ấy đều không nhớ rõ, khẳng định sẽ bị anh làm thương tâm đến chết... Chú Tư, anh thật đúng là không hiểu tình thú gì nha, không hề hiểu được thương hương tiếc ngọc!"



Lang Hi hờ hững nói: "Nga, không có biện pháp, không nhớ được mặt!"



Toàn bộ bất an và chua xót trong lòng Hàn Tả Tả trước đó đều tiêu tán hết, tựa như cơn mưa dầm không ngớt trong một tháng rốt cuộc cũng dừng, trời quang mây tạnh, ánh mặt trời sáng lạn, tâm tình rất tốt!



Lang Hi sờ sờ đầu cô, ngữ khí mang theo vui sướng không thể che giấu: "Em để ý, tôi đã biết."



Hàn Tả Tả phản xạ có điều kiện muốn phản bác, nhưng nhìn đến Lang Hi đuôi mày khóe mắt đều là ý cười, đột nhiên nửa câu cũng thốt không ra tiếng.



Lang Hi dịu dàng đặt nụ hôn lên trán cô, ngón tay vô ý thức vuốt ve chiếc vòng trên cổ tay cô.



Hàn Tả Tả im lặng trong chốc lát, vươn ngón tay chọc chọc ngực trái của hắn nói: "Nếu đã biết, về sau đừng khiến em bất an nữa!"