Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 24 :

Ngày đăng: 17:59 19/04/20


Edit: Ishtar



Hàn Tả Tả đau đến khóe mắt ứa nước mắt, loại cảm giác đau đơn này thật sự rất khó diễn tả bằng lời, hơn nữa chưa bao giờ trải qua sự sợ hãi khi bị xâm chiếm như vậy, làm cho cơ bắp toàn thân cô căng thẳng, cứng ngắc động cũng không dám động.



Lang Hi thở phì phò, chôn toàn bộ phân thân vào trong cơ thể cô, địa phương ấm áp làm cho trán hắn rịn ra một lớp mồ hôi tinh mịn.



Hàn Tả Tả khóc nức nở, đứt quãng nói: "Đau, không cần... Chú tư, đau..."



Lang Hi không dám động, đau lòng cuối xuống hôn đi giọt nước mắt của cô, nhẹ giọng dỗ nói: "Ngoan, nhịn một chút..."



Hàn Tả Tả thật ủy khuất nha, dưới thân căng đau vô cùng, vật cứng rắn kia lại cố chấp thô lỗ chen vào, gắt gao chiếm cứ cô, dù vậy vẫn bị người nào đó đè chặt, một chút đường lui cũng không cho cô.



Hàn Tả Tả bắt đầu khẽ giãy dụa, mỗi một động tác rất nhỏ đều khiến cho phía dưới đau đớn, giữa tiếng rên khẽ là từng hồi nức nở: "Đau, đi ra ngoài..."



Lang Hi kiên nhẫn bất động một hồi lâu, nắm thắt lưng gắt gao đè chặt cô lại, không cho cô giãy dụa, gân xanh trên thái dương giật giật, hiển nhiên là cũng nhịn đến cực điểm rồi.



Lang Hi cắn chặt răng, gian nan mở miệng: "Đừng nhúc nhích, anh cũng đau..."



Cảm giác thư sướng thoải mái chiếm trọn bộ não, tầng tầng lớp lớp bao vây lấy chỗ mẫn cảm nhất, không chịu khống chế khẽ chuyển động co rút lại, giống như có vô số cái miệng nhỏ đang ra sức mút chặt lấy hắn, mút sạch toàn bộ kiên nhận tự kiềm chế của Lang Hi tích lũy bấy lâu nay không còn một mảnh.



Lang Hi rốt cuộc khống chế không được, dùng sức bóp chặt eo của cô, theo bản năng nguyên thủy nhất của cơ thể mà bắt đầu di động.



Vật nóng rực hung hăng cọ xát nơi non nớt mềm mại, địa phương yếu ớt nhất bị tàn nhẫn ra vào lặp đi lặp lại, Hàn Tả Tả đau đến nỗi nói không ra tiếng, hai tay quơ quàng giãy giạu, giống như người sắp chết đuối cố bám lấy một khúc gỗ, nhưng tay lại như được trét dầu bóng loáng, toàn thân ướt mồ hôi, càng thêm không chỗ bám víu.



Hàn Tả Tả từ từ nhắm hai mắt, hai tay dùng sức ôm cổ Lang Hi, hung hăng cắn một phát trên vai hắn, muốn trả thù ra sức ngoặm chặt, trong miệng lập tức tràn ngập mùi máu tươi tanh nồng.



Ánh mắt Lang Hi đột nhiên trầm xuống, giống như bị đau đớn trên vai kích thích, một tia lý trí cuối cùng trong đầu bỗng nhiên đứt đoạn, mặc kệ tất cả túm lấy eo cô, đem hai chân của cô hung hăng áp đến trước ngực, động tác nhanh dần.



Tiếng thở dốc nặng nề, tiếng da thịt ái muội ma sát nhau, cùng chiếc giường cũ không chịu nổi sức nặng mà kẽo kẹt đung đưa, tăng thêm kích thích vô tận.



Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy trướng đau khó nhịn, đau đớn ‘khắc cốt ghi tâm’ nhè nhẹ từng đợt từng đợt truyền vào trong người, thân thể giống như bị bổ ra rồi nhập lại, người đàn ông đang đè nặng phía trên thể hiện khí thế bá đạo kiên quyết không cho phép cự tuyệt, tiến vào thật sâu, sâu tận tâm can.



Đau đến chết lặng, dần dần thích ứng với cảm giác đau đớn hắn mang lại, Hàn Tả Tả buông lỏng khớp hàm, bị Lang Hi nâng tay giữ chặt chiếc cằm xinh đẹp, xoay đầu cô lại cùng hắn môi lưỡi quấn quýt dây dưa.



không biết khi nào thì bắt đầu, thân thể buộc chặt căng cứng của Hàn Tả Tả chậm rãi giãn ra, dù vẫn trướng đau như cũ, nhưng lại làm phong phú thêm cảm xúc của cô khi bị nó lấp đầy, khiến cho nàng dần dần dâng lên một cảm giác thẹn thùng hạnh phúc...



Lang Hi tất nhiên cũng cảm nhận được biến hóa của cô, càng thêm khống chế không được lực đạo, bỗng chốc hung hăng thúc mạnh vào, hận không thể cứ như vậy cắm rễ sâu trong lòng cô, từ nay về sau cả thể xác và tinh thần hoàn toàn nắm trong tay hắn.



Hàn Tả Tả bị va chạm đứt quãng rên rĩ, ý thức trầm luân, cảm quan lại tăng lên rõ rệt, thậm chí có thể cảm nhận được nam căn đang tra tấn cô sống không bằng chết cứng rắn như thế nào, mãnh liệt tiến nhập ra sao, gân xanh trải rộng nóng rực, xung động ấy như pha lẫn cùng nhịp tim đập kịch liệt không ngừng.



Hàn Tả Tả cảm giác được thứ cứng rắn ở trong thân thể càng ngày càng bành trướng, chen chúc dưới thân cô càng thêm đau đớn, sau đó nặng nề mà thúc vào chỗ sâu nhất, rung lên phát tiết ra.
Lang Hi tránh ở trong phòng vệ sinh chật hẹp, chỉ cảm thấy tay chân đều duỗi thân không ra, khuất nghẹn muốn chết, nghe nói như thế không khỏi nhíu mày, lặng lẽ đi đến phía sau cửa, thu người lại, dán trên cửa yên lặng lắng nghe.



Tang Đồng vui như mở cờ trong bụng nói: "Chuyện này cậu cũng phải chịu đựng qua một lần thôi!"



Hàn Tả Tả ảm đạm thở dài.



Tang Đồng cười đến vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa: "Trước kia cậu luôn cười nhạo tớ không biết chăm sóc bản thân, mỗi lần ‘dì cả mẹ’ đến đều đau đến muốn chết, hiện tại rốt cục cũng đến phiên cậu nếm thử tư vị... Thế nào, đau bụng kinh rất khổ sở đi!"



Hàn Tả Tả sửng sốt: "Cái gì..."



Tang Đồng khúc khích cười quái dị: "Hàn Đại Tả cậu nhân phẩm thật không tốt nha, miệng cậu nếu chịu đích đức một chút, đối xử tốt với tớ một chút, cũng không đến mức ‘đổ máu’ như thế a!"



Đổ máu, đổ máu, đổ máu...



Hàn Tả Tả trước mắt đen lại, nguy hiểm thật vừa rồi cô chưa có nói ra.



Lang Hi: "..."



Lang Hi mày mặt càng nhăn nhó, tất nhiên là không hiểu gì cả.



Tang Đồng vỗ vỗ vai cô, đồng tình nói: "Ra giường tốt nhất nên đem ngâm nước lẹ đi, bằng không tẩy rất khó ra... Giờ uống ít nước lạnh thôi, không thì bụng sẽ càng đau hơn!"



Lang Hi nghe nói như thế, vẻ mặt hơi chút suy nghĩ.



Hàn Tả Tả đã muốn chết lặng, mặt không chút thay đổi nói: "đã biết, cám ơn a! Cậu không mang theo đồ ăn? Thật đúng lúc, đi, ra ngoài ăn, có kinh khí huyết sẽ không đủ, đi bồi bổ nào!"



Tang Đồng gật gật đầu: "Ân, cũng được, cơm nước xong tớ phải đi siêu thị mua chút đồ... Cậu cũng đi mua thêm một bộ chăn đệm phòng hờ đi!"



Hàn Tả Tả cứng ngắc gật đầu, cố mặc áo khoác vào, lôi kéo Tang Đồng cùng nhau rời đi.



Sau tiếng đóng cửa, bên ngoài đều im lặng.



Lang Hi đợi một lát, mới mở cửa bước ra ngoài.



Tìm được di động, quả nhiên nhận được một tin nhắn, Hàn Tả Tả ngắn gọn mệnh lệnh hắn, lúc đi nhớ đóng kỹ cửa nẻo.



Lang Hi đột nhiên có loại cảm giác bị người chơi xong vứt bỏ, bất mãn ném di động, nghĩ nghĩ, xách ra cái chổi quét dọn sạch đống thủy tinh trong phòng khách, sau đó xắn tay áo lên bắt đầu thu dọn.



Bận rộn nửa ngày, nhìn quanh một lần phát hiện không có sót thứ gì, Lang Hi mới đóng cửa lại, xuống lầu rời đi.