Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 43 :

Ngày đăng: 17:59 19/04/20


Da thịt nóng rực co dãn mười phần, nóng đến nổi khiến Tả Tả co rúm lại, muốn rút tay về, nhưng lại bị ấn càng thêm dùng sức, bị bắt cảm thụ nhịp đập thần tốc mạnh mẽ dưới lòng bàn tay.



Hàn Tả Tả chớp chớp mắt, ngẩn người ngước đầu, chống lại hai tròng mắt đen láy của Lang Hi, đáy mắt là nồng đậm ý cười.



Hàn Tả Tả lập tức liền hiểu được ngụ ý Lang Hi ám chỉ, cảm thấy may mắn vì lúc ngồi trên taxi còn có người ngoài, hắn mới không lôi kéo dây dưa cô ở trên xe. đã không được chơi trò ‘xe chấn’, mà rốt cuộc hắn vẫn là lão xử nam cấm dục nhiều năm, hiện tại hưng trí bừng bừng phấn chấn như vậy, thật đúng là một khi đã nếm thử ngon ngọt, thì tại trong xương tủy liền không bỏ xuống được!



Hàn Tả Tả trong lòng cười lạnh, giật giật bàn tay rãnh rang còn lại, hung hăng vặn, nhéo hắn một cái.



Tuy rằng cơ ngực khoẻ mạnh tinh tráng, săn chắc trơn nhẵn khiến cô không thể nhéo được, nhưng Tả Tả vừa mới cắt móng tay nên vô cùng sắc nhọn, vừa dùng một chút lực, nhắm ngay thời điểm Lang Hi không để ý để lại trên ngực anh một vệt đỏ thật dài.



Móng tay của phụ nữ chính là hung khí, tùy tùy tiện tiền quẹt một phát, là có thể tạo ra một đường vết thương dài máu nhỏ tí tách! (có nói quá hem ta?!?)



Lang Hi không nghĩ tới sau khi xa cách lại kịch liệt như thế, này cũng còn chưa bắt đầu đâu, liền bị móng vuốt của cô ‘thân thiết’, không khỏi nhẹ giọng trấn an, cau mày nói: "Đừng nóng vội, còn rất nhiều thời gian nha!"



Hàn Tả Tả nhanh chóng rút tay ra, trợn trắng mắt nhìn da thịt bị cô hung hăng cào, liếc mắt châm chọc nói: "anh không mệt à?"



Lang Hi lắc lắc đầu, thành thật nói: "Ngủ suốt một đường, lúc này rất có tinh thần."



Hàn Tả Tả không thể tin trừng mắt hắn, chú tư sẽ không vì... Kia gì gì đó với cô, cố ý ở trên máy bay nghỉ ngơi dưỡng sức chứ?



Kỳ thật Lang Hi đúng là không phải bởi vậy mới ngủ suốt một đường!



Vì có thể trở về sớm một chút, hắn đều đem thời gian ngủ rút ngắn tối đa, liều mạng đẩy nhanh tiến độ công việc, vài ngày cuối cùng còn thức trắng mấy đêm, công việc vừa xong liền lập tức mua vé máy bay sớm nhất trở về, phần công việc còn toàn bộ quăng cho đám người Khâu Lâm.



Nếu không vất vả đến mất ăn mất ngủ, cũng không đến mức chỉ ngắn ngủn vài ngày liền gầy đi trông thấy như vậy!



Lang Hi sờ sờ chỗ ngực bị cào hơi hơi đau đớn, không thèm để ý, khăng khăng xem rằng đây là tình thú giữa hai người, mở miệng hỏi nói: "Em không muốn kiểm tra, vậy đến lượt anh?"



Hàn Tả Tả cảnh giác lui ra phía sau từng bước: "anh muốn làm gì? Em cũng không có gầy đi nha... Cho dù gầy cũng là cố ý giảm béo vì mùa hè diện váy đẹp nha!"




Lang Hi chôn ở bên gáy cô, liếm mút khoảng da thịt non mềm nhẵn mịn, hàm hồ nói: "Tiểu biệt thắng tân hôn! Lại nói... Lúc ở trên taxi em đã đáp ứng, về nhà liền làm!"



Hàn Tả Tả nhéo nhéo cái gáy của hắn, bất đắc dĩ thở dài: “Chú tư, là anh nghe sai ý? Hay là phương thức biểu đạt của em có vấn đề?"



Lang Hi lấy một cái mút vào thật mạnh làm trả lời, vì không cho cô có thời gian rãnh để miên man suy nghĩ, thẳng tiến chủ đề đè ép đi lên...



Tiểu biệt sở dĩ thắng tân hôn... Kỳ thật bất quá là do áp lực đáng kể tạo thành khó kìm lòng nổi mà thôi!



Sau đó, nghẹn hồi lâu nửa người dưới bị cảm quan động vật chi phối, dụ dỗ kích thích lại dập dờn trước mặt, triệt để hóa thành cầm thú, trừ bỏ nhu cầu bản năng của cơ thể, rốt cuộc cũng không có gì khác biệt cả!



Tựa như dòng nước cuồn cuộn đột nhiên bị đập lớn chặn lại, trị phần ngọn không trị được phần gốc, không đổi được hiện tượng thiên tai – đại hồng thủy, một khi phá tan ngăn cản, liền càng thêm không thể vãn hồi.



Bản chất vốn là như vậy!



Hàn Tả Tả đầu óc choáng váng não trướng căng trừng mắt nhìn trần nhà, thần trí đều đã bắt đầu mơ màng không rõ, tựa như một đoàn ngực phi nước đại chạy qua cuốn bay đi hết thảy mọi thứ.



Phía trên cô là một người đàn ông đang quá khích kịch liệt vận động, kéo cô cũng đi theo cuốn vào vòng xoáy dục vọng, bởi vậy đèn treo lịch sự tao nhã trên trần nhà, ở trong mắt của cô, tựa như đồng hồ quả lắc đang chuyển động qua lại, có loại cảm giác đất rung núi chuyển, làm cho cô càng thêm mê muội trầm luân.



Chờ đến lúc hết thảy khôi phục bình thường, Hàn Tả Tả liền như mới từ trong nước được vớt lên, toàn thân đều dính ngấy mồ hôi, mái tóc đen láy dính vào trên da thịt trắng nõn, trong cảnh tranh tối tranh sáng, vẻ đẹp của cô càng đánh sâu vào thị giác người xem.



Hàn Tả Tả hữu khí vô lực kéo tay Lang Hi, thành khẩn khuyên nhủ: "Mao. Chủ Tịch nói qua, tự mình động thủ, cơm no áo ấm! Lần sau đại gia anh lại có như cầu lớn như vậy, xin hãy nghe theo lời chủ tịch dạy bảo!"



Lang Hi lười biếng nằm ở bên người cô, bình phục kịch liệt thở dốc, xoay ngược lại nắm tay cô xoa nắn thưởng thức, nghe vậy kỳ quái nhìn cô một cái nói: "anh vẫn đều là tựmình động thủ a, mặc kệ trước khi vận động, hay là sau khi rửa sạch, đều là tự mình đi làm, em ngược lại cho tới bây giờ còn chưa chủ động được lần nào!"



Hàn Tả Tả: "..."



Hàn Tả Tả trầm mặc hồi lâu, nhẹ nhàng rút tay mình ra, lật người đưa lưng về phía anh, tuyệt vọng nhắm mắt lại, vô hạn thống khổ nói: "Quên đi, coi như em vừa mới thả cái rắm!"