Thanh Sắc Cấm Dụ
Chương 67 :
Ngày đăng: 17:59 19/04/20
Hàn Tả Tả tuy rằng cao ngạo tự phụ, có đôi khi thậm chí mắt cao hơn đầu, nhưng là ở một số thời điểm cũng rất hiểu đạo lý.
Tỷ như trước đây cô lập lời thề son sắt sẽ giữ khoảng cách với Lang Hi, tuyên bố sẽ nhanh chóng chuyển đi chuyển trả lại nhà trọ cho anh, nhưng nhiều ngày trôi qua như vậy, cô cũng không có hành động gì, mỗi ngày vẫn như cũ ỡm ờ theo Lang Hi trở về nhà, làm đủ tư thái, làm giá đủ kiểu... Lúc này lại khôngchút do dự chuẩn bị trở về.
Hàn Tả Tả cầm chìa khóa, trực tiếp mở cửa vào nhà, trong phòng không bật đèn, tối om.
Hàn Tả Tả sờ soạng mở đèn, thay giày, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Ở dưới lầu nhìn lên cửa sổ một tia ánh sáng cũng có, nghĩ rằng trong phòngkhông có người, may mắn Lang Hi đã trở về.
Hàn Tả Tả bỏ túi xách xuống, nhẹ tay nhẹ chân đi vào phòng ngủ, vừa mới vào cửa liền ngửi thấy được mùi rượu nồng nặc.
Tê —— xem ra hôm nay anh bị tức không nhẹ nha!
Trong đầu Hàn Tả Tả về một chút bất mãn này nháy mắt đã tiêu tán không ít.
Bình rượu đặt trên tủ đầu giường, ly rơi dưới thảm, Lang Hi duỗi tay trêngiường nặng nề ngủ, sắc mặt hơi hơi phiếm hồng, hai hàng lông mày gắt gao cau lại, có thể thấy được anh ngủ không được thoải mái.
Hàn Tả Tả chạm vào mi tâm anh hắn, vuốt vuốt, nhìn anh vẫn như cũ nhăn lại, lập tức leo lên giường, dùng chân đá lên mặt anh: "Đứng lên!"
Lang Hi đột nhiên bừng tỉnh, thẳng tắp ngồi dậy, hai mắt nhìn chằm chằm phía trước, lộ ra vẻ mặt ngái ngủ mông lung, mờ mịt một lát, quay đầu nhìn thấy Tả Tả, kinh ngạc mở miệng: "Em sao lại ở đây?"
Hàn Tả Tả xoa thắt lưng đứng trên giường, nhìn xuống anh: "Đây là phòng của em, em không ở chỗ này thì ở đâu!"
Lang Hi hiếm khi trì độn trừng mắt nhìn, lập tức phản ứng lại bình thường,không thể tin hỏi: "Em không phải nói muốn chuyển đi? Đêm nay anh làm hại em dị ứng... Còn tưởng rằng em sẽ không trở về!"
Hàn Tả Tả nâng một chân dẫm lên bả vai dày rộng của anh, gan bàn chân mềm mại giống như lơ đãng vẽ vài vòng, thản nhiên nói: "Nga, em đã suy nghĩ, căn hộ trước khi chia tay anh cho em chính là phí bù đắp tuổi thanh xuân, em bán hay không là việc của em, dựa vào cái gì còn phải trả lại anh? Hơn nữa... vài năm này giá phòng cao lên lợi hại như vậy, nếu thực chuyển đi, em chẳng phải là mệt chết?"
Lang Hi không để tâm nghe lời cô nói, một phen cầm bàn chân đang khiêu khích trên vai mình, vuốt ve mắt cá chân, thanh âm hàn băng hỏi: "Ai đồng ý chia tay với em!"
Hàn Tả Tả lúc này khí thế mười phần, mới không sợ anh tức giận, nhẹ nhàng nhướng mày nói: "anh đi vài năm, hoàn toàn biệt tăm biệt tích... Đây cònkhông phải chia tay?"
Lang Hi trên tay dùng một chút lực, nắm lấy cổ chân của cô kéo xuống, làm làm cho Tả Tả hét lên một tiếng ngã ở trên giường.
Lang Hi hơi nhẹ nhàng thở ra, đưa tay về phía chân cô, vuốt da thịt tinh tế nơi cổ chân hỏi: "Đau không?"
Vừa mới lúc nãy dùng lực lớn một chút, Hàn Tả Tả thật có hơi đau, bất quá Lang Hi làm sao có thể thật sự tổn thương đến cô, mặc dù có điểm thô bạo, cũng thực chú ý không khiến cô bị thương.
Hàn Tả Tả giãy thoát khỏi tay anh: "không có việc gì!"
Lang Hi cũng không buông ra, vuốt ve cổ chân một chút, lửa nóng từ lòng bàn tay tiếp xúc với hơi lạnh của da cô, dẫn tới Hàn Tả Tả không tự giác co rúm lại.
Vừa rồi Hàn Tả Tả giống như nữ vương đứng ở trước mặt anh, dùng chân ngọc khiêu khích anh, tư thái kiêu căng quyến rũ kia, đã sớm trêu chọc anhtâm ngứa khó nhịn, giờ phút này không khí tốt đẹp như vậy, anh tự nhiên muốn hoạt động một chút, buông chân của cô ra, chen mình vào giữa hai châncô.
Hai người sớm đã không biết làm qua bao nhiêu lần, càng kịch liệt thái quá đều đã làm... Nhưng hôm nay, anh dọc theo chân mình vuốt ve hôn lên đến môi, mặt Hàn Tả Tả cư nhiên liền nóng lên lợi hại, trong lòng lại như có ngọn lửa châm lên, ở phía đùi trong bị cắn một cái, lại giống như thêm dầu vào lửa, khiến cô có thể nghe tiếng từng bộ phận trên cơ thể mình đang ‘phừng phực’ thiêu cháy.
Hàn Tả Tả chủ động ôm lấy thắt lưng anh, giống như rắn gắt gao chườn trênngười anh, chất cồn trong cơ thể còn chưa tiêu tán hết đang dần phát tác, dục vọng bị kích thích đi ra, chỉ biết là theo bản năng đón ý hùa theo động tác củaanh.
Triền miên ôn nhu như vậy khiến cô cảm nhận được sâu sắc, Lang Hi giống như lời anh vừa mới cam đoan khi nãy, làm một người đàn ông biết săn sóc tốt đối phương, anh hôn đến khi đầu óc cô choáng váng mê muội, bỗng nhiên ngừng lại, còn thật nghiêm túc hỏi cô như vậy có thoải mái hay không.
Hàn Tả Tả tức giận trừng mắt, bất mãn chen chân vào cọ cọ thắt lưng của anh, thúc giục nói: "Nhanh chút!"
Vì thế, Lang Hi thực thuận theo động tác nhanh hơn.
Sau đó ở thời điểm tHàn Tả Tả căng thẳng mũi chân chờ đợi cao trào, Lang Hi đột nhiên lại ngừng lại, mồ hôi tinh mịn theo cánh mũi cao thẳng chảy xuống, gợi cảm tới cực điểm.
"hiện tại thì sao? Tốc độ thế nào, độ mạnh yếu có vừa lòng hay không?"
Hàn Tả Tả: "..."
Hàn Tả Tả khóc không ra nước mắt, ý nghĩ muốn bóp chết anh đều có, toàn thân giống như có côn trùng xảo quyệt chậm rãi cắn dọc theo dây thần kinh, ngứa vào cốt tủy!
"A Hi, nhanh một chút..."
Hàn Tả Tả không thể nề hà, giọng nói ôn nhu yêu cầu anh, còn cố ý rụt người lại quấn chặt lấy anh, chỉ cầu anh khiến cô sung sướng, đừng trăm phương nghìn kế ép buộc cô!
Lang Hi quả nhiên chịu không nổi sự chủ động của cô, hô hấp cứng lại, lập tức giữ thắt lưng của cô vui sướng ra vào, gắt gao ôm cô cùng nhau bay lên chin tầng mây..