Thánh Viện

Chương 48 : Sơ cấp thi lại (tám)

Ngày đăng: 21:20 20/04/20


Mikris cũng có cùng nghi vấn.



“Không phải ngươi thật sự thích trò ấy chứ?” Không phải hắn muốn nghi ngờ thành như vầy, mà là tổng hợp tình huống trước mắt chỉ có thể cho ra phán đoán đó.



Hydeine đối với vấn đề này mắt điếc tai ngơ, ngẩng đầu vặt mấy quả nho trên cây bỏ vào miệng.



Hoa viên trên lầu ký túc xá của đạo sư có đủ loại hoa tươi và hoa quả, bởi vì trong số nhân viên quản lý của hoa viên không hề thiếu ma đạo sư thổ hệ, mộc hệ và thủy hệ, cho nên hoa viên một năm bốn mùa rực rỡ sắc màu, sinh cơ bừng bừng.



Mikris nhìn hắn mặt không đổi sắc nhấm nuốt quả nho xanh non kia, răng cũng thấy âm ẩm chua, “Ăn ngon không?”



“Ân.” Hydeine lại duỗi tay hái một quả nữa.



Đại khái hắn ăn rất tập trung, rốt cục Mikris cũng nhịn không được nếm thử một quả, bất quá hắn vừa mới cắn một miếng, liền nhổ ra, “Chua quá.” Hắn nhìn Hydeine như không mà ăn tiếp quả thứ ba, nhịn không được kêu lên, “Không biết chua sao?”



Hydeine nói: “Ta thích ăn chua.”



Mikris trừng hắn. Sớm biết vậy hắn hẳn nên tin tưởng hai mắt mình, không phải mồm người khác. “Ngươi quyết định xử lý quan hệ với Dilin như thế nào?”



Hydeine nói: “Hắn là đệ tử của ta.”



“Đúng vậy. Một học sinh vừa mới tỏ tình với ngươi trước mặt rất nhiều người” Mikris cảm thấy Dilin có lẽ nên tìm thầy thuốc khám lại mắt, nếu không phải ánh mắt có tật, sao có thể cho rằng Hydeine là bạn lữ hoàn mỹ nhất? Bọn họ không phải chưa từng ở chung! Hắn cũng không tin Hydeine từng đối xử dịu dàng với Dilin. “Ngươi và trò ấy rốt cuộc đang làm chuyện gì?”



“Không làm gì.” Hydeine nâng má, “Chỉ khiến cho nội dung vở kịch thêm tình cảm mãnh liệt chút thôi.”



“Nội dung vở kịch?” Mikris sắc bén bắt lấy từ mấu chốt, “Các ngươi có dự mưu?”



“Ngươi nghĩ sao?”



“…” Hắn cho rằng không phải. Ở đồ thư quán thời điểm Hydeine nói hoài nghi tâm ý của Dilin đối với hắn, kinh hoảng và xấu hổ trên mặt Dilin cũng không phải giả vờ. Khả năng phán đoán ra điểm ấy, Mikris cảm thấy mình vẫn có. Vậy là nói, “nội dung vở kịch” trong lời Hydeine là hai người bọn họ tùy cơ ứng biến bố trí ra?







Thế thì quá ăn ý.



“Ngươi không sợ viện trưởng tìm ngươi nói chuyện?” Mikris nhắc nhở hắn.



Hydeine cười tủm tỉm: “Ta thực chờ mong.”



Mikris: “…”. Phải là trái lại, viện trưởng sẽ thực đau đầu khi cùng hắn nói chuyện mới đúng. “Đúng rồi, hình thức trận đấu cùng St Sorvi đã được quyết định.” Hắn lấy từ túi không gian một tờ giấy vàng nhạt đưa qua.



Hydeine tùy ý quét hai cái, mắt nheo lại, “Công phòng chiến?”



“Đúng vậy.” Mikris có chút bất đắc dĩ, “Vì sở trường của ma pháp sư và kỵ sĩ khác biệt, đối phương đề xuất dùng phương thức chiến tranh để nghiệm chứng thực lực hai bên. Đương nhiên, an toàn của học sinh vẫn được đặt lên hàng đầu. Để trận đấu diễn ra trong điều kiện an toàn, học sinh hai viện có môi trường phát huy thực lực đến mức lớn nhất, các giáo thụ ở trung cấp viện và cao cấp viện đều đưa ra “rất nhiều rất tốt rất dài” đề nghị.



“Ngươi vẫn khiến cho người khác phát ghét như vậy.” Hydeine bỏ đá xuống giếng.




“Hô. Quyển sách này chẳng dùng được vào việc gì.” Ngón tay thon dài của hắn cong lên, quyển “Học cấp tốc thủy hệ ma pháp 1” vốn bị Dilin ôm trong ngực liền bốc hơi.



“Đạo, sư!” Dilin không thể nhịn được nữa.



Nếu như nói cuộc thi trong rừng Mộng Yểm cậu còn có thể miễn cưỡng thuyết phục bản thân tùy cơ ứng biến hẳn là không thành vấn đề, nhưng còn trận đấu với St Sorvi, cậu dù muốn tự thuyết phục cũng không làm nổi. Cậu tin tưởng Raymond nói dã thú tuyệt đối không phải khoa trương. Là học viện kỵ sĩ đệ nhất của Mộng đại lục, không thể nghi ngờ thực lực của Honorable St Sorvi.



“Ân?” Hydeine dựa vào thân cây phơi nắng.



Dilin nói: “Tôi muốn học ma pháp công kích thủy hệ.”



“Được.”



“Vậy thỉnh trả sách lại cho tôi!”



“Sách gì?”



“Sách ma pháp.” Dilin hít một hơi thật sâu, tận lực ổn định tâm tình của mình, “ ‘Học cấp tốc thủy hệ ma pháp’.”



“Học cấp tốc?” Hydeine lười biếng mở to mắt, “Ngươi thật sự cho rằng trên đời có loại chuyện này?”



Dilin ngẩn ra, “Sách kia…gạt người?”



“Không thể coi là lừa gạt.”



…Vậy là có.



Dilin trừng hắn.



“Nhưng, người học qua gần như đều sẽ biến thành phế nhân.” Hydeine chậm rãi bổ sung nửa câu phía sau.



Dilin tỏ vẻ nghi ngờ.



“Bởi vì trong sách bao hàm rất nhiều thủy hệ ma pháp thực dụng.”



Thực dụng? Vậy quả thực chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!



Hai mắt Dilin tỏa sáng.



“Đại đa số người sau khi học xong, tạo thành thói quen sử dụng ma pháp mặt trên quyển sách, cảm thấy không cần thiết học tập ma pháp nữa. Càng không nói đến sáng tạo ra ma pháp riêng thuộc về mình.” Hydeine liếc hắn, “Cho dù như vậy, cũng muốn học sao?”



Quyển “học cấp tốc thủy hệ ma pháp” đột ngột xuất hiện trước mặt Dilin.



Trang bìa tối đen tựa khế ước với ma quỷ.