Thập Lý Hồng Liên Diễm Tửu
Chương 54 :
Ngày đăng: 23:44 21/04/20
Bộ Sơ này đúng là điên. Nghĩ đến cảnh nàng cùng Trọng Liên đứng cạnh nhau, biến thái cùng biến thái, thật sự là tuyệt phối.
Lại tưởng tượng Trọng Liên tiểu tức phụ trước mặt ta thì ôn nhu săn sóc giặt quần áo nấu cơm kia biến thành đại nam nhân, khiến Bộ Sơ vì hắn giặt quần áo nấu cơm còn bất chợt thưởng cho nàng một nụ hôn, cơn tức của ta không cần tiền cũng thăng lên. Lắc lắc đầu, ta nói:
“Đúng rồi, toàn bộ người Thiên Sơn đều phải nghe lời Diễm Tửu sao?”
“Không cần.”
“Hắn không phải cung chủ Thần Cung sao?”
“Hắn chưa bao giờ quản chuyện người khác, tam quan ngũ môn nhị thập bát lâu chỉ cần đúng hạn đưa bạc hiếu kính lão nhân gia hắn, là có thể tự do hành động, hơn nữa còn nhất trí tiêu diệt Trọng Liên. Đương nhiên, Thiên Sơn cũng có chút quy định, không thể làm trái.”
“Nhưng ngươi nói, hắn tiêu tiền mượn của ngươi.”
“Đúng vậy. Trong tất cả quan chủ môn chủ, chỉ có ta là thật sự lấy tiền.”
Đương nhiên ta không ngốc tới nỗi đi hỏi lý do. Cho y tiền, lại cho người buổi tối ngủ cạnh hắn, gây áp lực biến y thành cái dạng này, hơn nữa lại còn mấy tin tức kia của Quỷ Mẫu, không có lửa làm sao có khói… Diễm Tửu thích y, rõ ràng là chuyện thật.
Xem ra, Bạch Linh tự mình đi mua thuốc, nhất định là có lý do khó mở miệng.
“Lần trước ta thấy ngươi đến Trường An mua thuốc… Diễm Tửu trên phương diện kia cũng quá độc ác rồi.”
Bạch Linh cúi đầu, một lát sau lại đột ngột ngẩng đầu: “Nói bậy bạ gì đó?”
Hóa ra sự thật là thế, Diễm Tửu không chỉ là người thần bí, ngay cả trên gường cũng cao thâm mạt trắc. Nhưng ta nhớ rõ, Quỷ Mẫu nói hắn năng lực không tốt.
Chẳng lẽ là nói, hắn còn thích dùng công cụ?
Đại tôn chủ này đúng là nghiệp chướng, cho ta hỏi lại một câu:
“Diễm Tửu thật sự xấu?”
Bạch Linh nhìn nhìn ta, nghĩ nghĩ, một lúc lâu mới chần chờ nói: “Không có khó coi như trong tin vịt.”
Thì ra là vậy.
“Đúng rồi, chuyện hôm nay, ngươi không cần nổi giận.” Bạch Linh nói.
“Ta giận cái gì?”
“Ở dục đường (phòng tắm)”
“Ta ngày mai đi.”
Khoảng canh ba, phòng ta đã xảy ra chuyện vô cùng kỳ quái.
Có người vụng trốm tới đắp chăn cho ta, vừa che vừa nín thở. Ta qua khe mắt mà quan sát, thấy một người bịt mắt. Nhưng mắt người nọ vừa to vừa sáng, khóe mắt có hơi nhăn nheo, còn tóc trong tối thì đều đen như nhau, thật sự khó nhận ra.
Bác gái hành sự thật thiếu cân nhắc, cũng không nghĩ xem nàng đánh ta thành như vầy, còn bảo ta cút đi, ta có thể ngủ sao?
Sau khi đắp chăn xong, nước mắt của bà ấy cũng lã chã rơi xuống. Nghĩ thì cũng không dễ dàng gì, nữ nhân tuổi này người nào mà không sống vì chồng con, bà ấy thì cả hai đều không còn. Bây giờ vất vả lắm mới xuất hiện một đứa con nuôi, còn bán đứng mình. Có đôi khi ta đúng là con mẹ nó không phải người.
Trọng Liên, cái tên yêu *** chết giẫm kia, hồng nhan họa thủy. Ta cùng hắn sớm không còn gì, hắn vẫn cứ vươn bạch cốt trảo tới hại ta.
Sáng sớm hôm sau, ta mang theo đáng kể ngân phiếu rời đi. Nhưng thật sự đi không được, ở trong một tiệm cơm nhỏ ăn một chút. Ta bảo tiểu nhị mang bánh bao, tiểu nhị nói trong miệng ngươi không phải đang ngậm hai cái sao. Ta suýt nữa gây ra tai nạn chết người.
Nghỉ ngơi không bao lâu, nghe được chút tin tức, Trọng Liên sủng ái Bộ Sơ vô cùng, phiền toái rốt cuộc tìm tới Bộ Sơ.
Bây giờ Bộ Sơ là bia ngắm của Thiên Sơn và toàn võ lâm.
Nhưng ta đoán nàng có khi còn rất cao hứng. Dù sao kẻ địch càng nhiều, người đáng để nàng yêu càng nhiều. Nàng cũng không cần vì tuyệt thế mỹ mạo của chính mình mà cảm thấy sức sống trống rỗng.
Sau đó, ta lại biết không ngờ ta cũng có vận may vậy. Bàn bên cạnh có hai người đánh cược, nói Trọng Liên của Hoa Mãn lâu tuyệt đối là cực phẩm, ngươi đi tìm hắn đi.
Ta đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ bản thân mình tiếp một vị khách kỳ lạ. Vừa vào cửa gã đã muốn phi lên, bị ta đá bay uy hiếp. Gã bông nhiên thốt lên một câu: “Lão tử bị trúng kế của bọn sâu bọ Trương Bạo rồi!” Sau đó chạy mất dạng
Sau đó, thường xuyên sẽ có loại khách nhân không hiểu gì chạy tới. Mỗi lần tựa hồ đều là ái mộ danh tiếng mà tới, lại tuyệt không thất vọng mà đi. Không mất bao lâu ta tự thành danh. Danh quan Hoa Mãn lâu — Trọng Liên.
quan: ở đây là tiểu quan.
“Trọng Liên, người Quỷ Mẫu quan đều đang tìm Trọng Liên! Trọng Liên của Hoa Mãn lâu chạy trốn!”
Tin tức này vừa truyền ra, ta lập tức ngẩng đầu.
“Nghe nói khi Quỷ Mẫu tìm hắn mặt mũi trắng bệch, lời nói không rõ, hình như là do hắn bán đi cơ mật trọng yếu của Thiên Sơn, các ngươi nhanh đi tìm hắn, giải thưởng một vạn lượng đó!”
Chẳng lẽ bác gái hối hận? Giờ muốn giết người diệt khẩu?
May mà người ta đều tìm mĩ nam Trọng Liên, không phải tên mặt biến dạng Lâm Vũ Hoàng. Ta tiếp tục ngồi tại chỗ gặm bánh bao, nhìn mọi người toàn thành lao ra khỏi cửa thành.
Đợi sóng người này ra ngoài, ta mới qua đường nhỏ chuồn ra khỏi Lạc Dương, hướng tới Thiếu Thất Sơn.