[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Ngưu Khí Trùng Thiên
Chương 6 :
Ngày đăng: 04:18 19/04/20
Trong phút chốc, Hạ Hầu Hiên muốn khóc ròng, nghĩ thầm rằng ta đẩy ngã chính là Tiểu Hoàng, là thái giám bên người của ta. Các ngươi hảo hảo ăn cây cỏ của các ngươi là được, chạy tới quản việc của ta làm gì a? Đây là chuyện thường tình của nhân loại chúng ta, cũng không phải đem tổ tông các ngươi áp chế với ý đồ gây rối. Lũ bò chết tiệt, dám phá hư chuyện tốt của ta, chờ ta về, lập tức liền sai người bắt bọn chúng làm thịt, làm món thịt bò kho tàu mà ăn.
“Ưhm bò…” Đàn bò đáp trả một tiếng, có hai con bò đực đại khái tính tình chẳng tốt lắm đã muốn rục rịch chuyển động. Hạ Hầu Hiên nhìn người bên dưới mình vẫn đang cười cười vân đạm phong kinh (đại loại như thản nhiên bình tĩnh), ngón tay cũng không rút về, nhưng lại không có chút lương tâm nào đã di chuyển đến cái ót của Hạ Hầu Hiên rồi siết mạnh, nhất thời một trận đau vì bị đánh úp. Trong ngoài trên dưới một loạt giáp công, sắc tâm Hạ Hầu Hiên dù trướng cao tới đâu cũng không thể không thu trở về.
Hắn phẫn nộ đứng lên, miệng quyết liệt nói:
– Làm gì vậy chứ? Chỉ ‘thân’ một chút thôi mà, còn việc hướng người ta bao thượng trạc*. Rất đau ngươi có biết hay không? Còn có bọn bò này làm như là trẫm xâm phạm tổ tông của bọn nó vậy, một đám đều là cái dạng muốn liều mạng với trẫm. Chờ đã, đều chờ trẫm chút đã…
Lời nói còn chưa xong bỗng nhiên thấy tiểu thái giám ở bên cạnh ngốc nghếch lao đến bên bọn bò, trong lòng không khỏi càng giận dữ, oán hận nói:
– Bò thì có gì đâu mà quan tâm như vậy? Nhìn mấy con bò khác gì khi dễ trẫm, cổ họng cũng chẳng thanh (dễ chịu) một chút nào. Chờ lát nữa đi, trẫm trở về liền phái người đem các ngươi (mấy em bò ế) diệt khẩu, hừm hừm…
– Ngươi dám…
Quả nhiên, Ngưu Ngưu cười hỏi hắn:
– Nga? Thần hồn điên đảo không thể tự thoát ra được? Đó là lúc nào? Chính là khi mập hợp điên loan đảo phượng phải không? (em ơi, đừng chọc thằng chồng em tưởng tượng chứ~~)
Ngưu Ngưu gõ nhẹ vào trán Hạ Hầu Hiên bằng một lóng tay, oán hận nói:
– Nói cho ngươi rõ, ít chuyển đề tài đi. Chứ không ta sẽ đem ngươi ‘đỉnh’ đi ra ngoài, mặc kệ ngươi sống hay chết.
Hắn vốn thân là Ngưu cho nên vừa nói đến thủ đoạn trừng phạt con người cái đầu tiên nghĩ đến vẫn là dùng sừng húc (húc = đỉnh).
Hạ Hầu Hiên lại nghĩ đến ‘đỉnh’ tức là ‘chân’ ***, nghĩ thầm lời này cực kỳ không rõ ràng, dùng chân thì chẳng phải là đá đi ra ngoài sao? Sao vừa rồi là miệng của Tiểu Hoàng, giờ lại biến thành “ ‘đỉnh’ đi ra ngoài”. Bất quá Hạ Hầu Hiên cũng không có tâm truy cứu, thầm nghĩ phải cố gắng hơn nữa, một bên quấn quýt si mê Ngưu Ngưu, một bên liền tranh thủ hôn cho được Ngưu Ngưu. Nhưng Ngưu Ngưu không giống các huynh đệ ở chỗ dễ mềm lòng, cho nên tuy đã đến ngự trù phòng nhưng kế hoạch của Hạ Hầu Hiên vẫn không thực hiện được.